Phiếm đàm

Chẳng lẽ dân là cái bung xung

(Dân trí) - Khì không cần thì người ta chẳng coi dân là gì, nhưng khi khó khăn thì người ta lại lôi bừa dân vào làm cái bung xung chịu đỡ đòn thay cho họ khỏi bị búa rìu dư luận.

Minh họa: Ngọc Diệp
Minh họa: Ngọc Diệp

Bạn tôi than phiền:

- Chẳng lẽ dân là cái bung xung.

Tôi hỏi:

- Bung xung là cái gì?

Bạn tôi lườm:

- Thế mà cũng không biết. Bung xung là vật để đỡ tên đạn khi ra trận ngày xưa, thường dùng để ví người bị lợi dụng đứng ra chịu đỡ đòn thay cho người khác.

Tôi lại hỏi:

- Thế sao ông lại bảo: dân là cái bung xung.

Bạn tôi lại lườm:

- Đúng là suốt ngày dán mắt vào bàn cờ tướng, nên chẳng để dến chuyện thời sự. Thế ông có biết chuyện ồn ào dư luận về có tịch thu xe ô tô của người uống rượu lái xe không? Một bên bảo nên, một bên bảo không nên mà chỉ phạt tiền, phạt tù . Giữa tháng 3, Trung tâm Truyền thông Giáo dục cộng đồng (MEC) và Văn phòng luật sư Trần Vũ Hải tổ chức tại Hà Nội mang tên “Tịch thu phương tiện - Pháp lý và thực tiễn”, tờ Thời báo kinh tế Sài gòn online tường thuật : Một vị luật sư, sau khi thông báo kết quả khảo sát trên mạng OtoFun cho thấy có 1.407 trong số1.718 ý kiến không đồng ý giải pháp tịch thu xe; Diễn đàn nhà báo trẻ trên mạng Facebook có 75,7% ý kiến cũng không ủng hộ giải pháp tịch thu xe, vị luật sư này đề nghị những người có mặt tại tọa đàm giơ tay biểu quyết xem ai ủng hộ, và không ủng hộ đề xuất tịch thu phương tiện giao thông của người say rượu, hay xe máy đi vào đường cao tốc mà Ủy ban An toàn Giao thông Quốc gia đề xuất thì luật sự Trần Vũ Hải ngồi ghế chủ tọa cuộc hội thảo nhoài người qua bàn chủ tọa để ngăn cản luật sư này phát biểu và nói: “Tôi đề nghị anh dừng ngay lại”. Phó chủ tịch Ủy ban An toàn giao thông quốc gia cũng nhoài hết cỡ trên bàn chủ tọa để ngăn cản và gần như quát lên: “Anh không được làm thế.” Cả hai lần vị luật sư đề nghị biểu quyết thì cả hai lần dù có nhiều tràng pháo tay của người tham dự ủng hộ ông, ông vẫn bị hai vị đồng chủ tọa của buổi tọa đàm trên cản trở quyết liệt, Tuy nhiên, thật ngạc nhiên là sau đó, một tờ báo khác đứng về phía nên tịch thu xe lại đưa tin về cuộc hội thảo này như sau: “Dù vẫn còn một số ý kiến e ngại trong việc tổ chức và cách thức thực hiện, song đề xuất tịch thu phương tiện vi phạm giao thông nghiêm trọng cơ bản nhận được sự đồng thuận của đa số.” Thế chẳng phải ra người ta đã kéo bừa dân vào nội dung bài viết để làm cái bung xung nhằm được tính điểm số đông ủng hộ đó sao!

Rồi nóng hổi nhất là Hà Nội triển khai dự án đốn hạ 6700 cây xanh ở các đường phố và đã đốn hạ được hơn 2000 cây, gây ra xôn xao dư luận, không chỉ cho nhân dân Hà Nội mà cho cả nhân dân cả nước bức xúc, thì một quan chức Hà Nội đã nói: việc chặt cây để thay thế cây khác ở Hà Nội do cơ quan quản lý quyết định, không cần thiết phải hỏi ý kiến người dân. Nhưng ngày sau, dù trong mục thăm dò dư luận , chỉ có 15% số người không đồng tình với việc chặt cây, một quan chức khác của Hà Nội lại nói: Trong quá trình thực hiện, Sở Xây dựng đã tổ chức họp báo và phối hợp với chính quyền địa phương thông báo đến người dân được biết và đồng thuận. Hầu hết nhân dân tại khu vực thay thế cây đồng thuận, ủng hộ”. Vậy là khì không cần thì người ta chẳng coi dân là gì, nhưng khi khó khăn thì người ta lại lôi bừa dân vào làm cái bung xung chịu đỡ đòn thay cho họ khỏi bị búa rìu dư luận đó sao!

Nghe bạn tôi tâm sự vậy, tôi chợt nhớ đến một đoạn trong bài thơ Nhân dân của nhà thơ Nguyễn Long – Ủy viên Ban chấp hành Hội VHNT Thái Bình, thư ký tòa soạn Tạp chí Văn nghệ Thái Bình:

Khi làm cây mác cây chông

khi làm biển cả, khi không là gì

....................................

Ồn ào mà vẫn lặng im

Mặc ai mua bán nổi chìm thiệt hơn

Và không nén được tiếng thở dài.

Nguyễn Đoàn