Bạn đọc viết

Ai muốn bán bún bò Huế phải đến Huế xin phép?

Bỗng thấy thương gánh hàng rong bún bò Huế của các mẹ các chị. Đường phố, con hẻm ở Sài Gòn, ở Ban Mê,… rồi đây sẽ vắng bóng món đặc sản miền Trung này chăng?


Bún bò Huế

Bún bò Huế

Sáng nay, chủ nhật. Đang ngồi nhâm nhi cà phê và lưót web thì bỗng đập vào mắt mình bản tin "Ai muốn bán bún bò Huế phải đến Huế xin phép?" trên trang Tuổi trẻ online.

Tò mò vào đọc xem. Thì ra UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế vừa ban hành quy chế quản lý và sử dụng nhãn hiệu “Bún bò Huế”.

Theo bà Nguyễn Hoàng Thụy Vy - phó chủ tịch kiêm tổng thư ký Hiệp hội Du lịch Thừa Thiên - Huế, đơn vị được giao soạn thảo quy chế nói trên - cho biết: “Về nguyên tắc, khi mà nhãn hiệu đã được bảo hộ với cụm chữ “Bún bò Huế” thì các đơn vị phải đăng ký với tỉnh".

Bà Vy cũng cho rằng chủ sở hữu là UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế chứ không phải một cá nhân hay công ty nào.

Còn ông Phan Ngọc Thọ, phó chủ tịch thường trực UBND tỉnh Thừa Thiên - Huế, thì nói: “Tôi khẳng định việc thực hiện theo đúng nguyên tắc, muốn kinh doanh bún bò Huế thì phải đến tỉnh để đăng ký là chuyện không bao giờ khả thi, không bao giờ có". Ơ hay, thế thì làm sao mà "nâng cao được giá trị bún bò Huế" như các vị mong đợi nhỉ?

Đọc đến đây bỗng thấy mắc cười và trong đầu tự dưng vang lên giai điệu quen thuộc "Ơi Huế của ta" từ bài hát "Huế tình yêu của tôi". Giọng Huế của Quang Linh thật mê hồn!

Ơi Huế của ta! Sao lại thế và vì sao lại thế?

Lại nghĩ, đất nước mình biết bao của ngon vật lạ. Vùng quê nào cũng có những đặc sản nổi tiếng. Chỉ riêng trong lĩnh vực ẩm thực, các món ngon mang đậm nét văn hóa của vùng miền, của quê hương xứ sở có lẽ kể cả ngày cũng không hết: Phở Hà Nội,Chả cá Lã Vọng, Bún chả (Hà Nội), Bánh cuốn Thanh Trì, Chả mực Hạ Long, Gà Tiên Yên, Bún cá rô đồng, Cháo lươn (Vinh), Chắt chắt (Quảng Bình), Mì Quảng, Bê thui Cầu Mống, Bánh canh Trảng Bàng, Bánh khọt (Bà Rịa - Vũng Tàu), Gỏi cuốn (Sài Gòn), Cơm tấm (Sài Gòn), Hủ tiếu Mỹ Tho (Tiền Giang), Bánh cóng (Sóc Trăng), Lẩu mắm U Minh (Cà Mau), vân vân và vân vân.

Chợt lăn tăn, việc Huế ban hành qui chế "độc quyền" sử dụng thương hiệu "bún bò Huế" liệu có tạo hiệu ra ứng Domino không nhỉ? Lúc ấy, cả 62 tỉnh thành khác cùng ồ ạt noi theo. Hội chứng a dua vốn không lạ gì ở xứ mình. Ví như việc đua nhau xây công sở hoành tráng hay lập dự án tỉ đô vậy. Và đất nước lại giành giải quán quân hạnh phúc bởi có thêm một kỉ lục Guinness độc đáo: Quốc gia có nhiều món ăn đăng kí bản quyền nhất hành tinh.

Nhưng niềm vui nhất thế giới vụt tắt. Bởi bún bò Huế rồi đây chỉ là của riêng Huế. Liệu có ai ở Sài Gòn hay Ban Mê muốn mở quán phục vụ món ăn này lại phải vượt trăm dặm đường ra Huế xin giấy phép không nhỉ?

Nghĩ thế, bỗng thấy thương gánh hàng rong bún bò Huế của các mẹ các chị. Đường phố, con hẻm ở Sài Gòn, ở Ban Mê,… rồi đây sẽ vắng bóng món đặc sản miền Trung này chăng?

Nghĩ thế, mà chép miệng. Và lo. Giờ mà thèm cái hương vị độc đáo của món ăn có một không hai này của xứ Thần kinh, lại phải mua đường ra Huế ư?

Ơi, bún bò Huế! Ơi, Huế của ta!

Nguyễn Duy Xuân