“Không trông cậy tiền thu từ tham nhũng để nuôi bộ máy chống tội phạm”

(Dân trí) - Trao đổi thêm về thông tin một số nước lập ra quỹ gồm các khoản tiền thu được từ buôn lậu, tham ô, ma túy... và lấy tiền đó để trả cho bồi thường mà không sử dụng tiền thuế của dân, Chánh án TAND tối cao Nguyễn Hoà Bình cho rằng, "không giàu, nghèo" gì với khoản tiền thu về khi xử lý tội phạm, không trông cậy khoản tiền đó để "nuôi" bộ máy...

Chiều qua, 27/10, trong phiên thảo luận về Luật Bồi thường nhà nước (sửa đổi), Chánh án Nguyễn Hoà Bình đưa ra thông tin này. Bên hành lang Quốc hội hôm nay, người đứng đầu ngành toà án trao đổi thêm về đề xuất này.


Chánh án Nguyễn Hoà Bình nhấn mạnh quan điểm, không dùng tiền thu từ việc xử lý tội phạm để chi cho bộ máy chống tội phạm.

Chánh án Nguyễn Hoà Bình nhấn mạnh quan điểm, không dùng tiền thu từ việc xử lý tội phạm để chi cho bộ máy chống tội phạm.

- Thưa ông, tiền thuế của dân hay tiền thu được từ tham ô, tham nhũng cũng đều là nguồn tiền thuộc ngân sách nhà nước. Vậy có sự khác nhau gì giữa hai khoản tiền này?

- Theo quy định của chúng ta, bất cứ khoản nào sung công quỹ thì đưa vào ngân sách, còn nhiều nước khác lại không như thế.

Về khoản tiền thu được từ tham ô hay tham nhũng, tôi cho rằng đất nước ta không “giàu, nghèo” gì từ khoản tiền ấy.

Chúng ta không dùng tiền ấy để nuôi bộ máy hay đầu tư, cũng không trông cậy vào tiền ấy. Chúng ta phấn đấu cho một xã hội không tội phạm chứ không phấn đấu để thu được nhiều tiền từ tham ô, tham nhũng.

Tất cả những loại tiền có được từ tội phạm nên để phục vụ cho cuộc đấu tranh chống tội phạm và để trang trải cho những rủi ro của cuộc đấu tranh này, đó là nguyên lý mà chúng ta đặt ra.

- Nguồn tiền như ông nói có thể rất nhiều, trong khi đó, số lượng vụ án oan rất ít, hàng chục năm mới có một vụ. Vậy nếu dùng tiền thu hồi từ tham nhũng để lập quỹ dùng bồi thường người bị oan sai, mức chênh lệnh thu – chi có thể quá lớn?

- Nguồn quỹ này không phải chỉ để cho bồi thường mà để cho tổ chức và đấu tranh. Nhu cầu của đấu tranh là rất nhiều, như mua phương tiện và rất nhiều việc khác, nhu cầu trang bị cho Bộ Công an, cho cơ quan điều tra là rất lớn.

Còn chuyện bồi thường hoặc để khắc phục rủi ro thì không bao nhiêu. Ví dụ cơ quan điều tra, cảnh sát trưng dụng xe của dân đi truy bắt tội phạm gây móp méo, hỏng… phải đền cho người ta thì dùng tiền này.

- Có ý kiến cho rằng nếu sinh ra một quỹ như vậy thì các cán bộ dễ làm ẩu hơn vì ỷ lại đã có nguồn tiền bồi thường?

- Không phải chỉ có tiền, những cán bộ đã được phong các chức danh tư pháp, người ta có tự trọng, sĩ diện của người ta. Không phải chỉ có chuyện bồi hoàn tiền là quan trọng nhất, mà còn có công danh, sự nghiệp, rồi còn có kỷ luật, nhất là những kỷ luật chuyên môn. Chúng tôi đang xây dựng quy chế về kỷ luật nội bộ theo tinh thần rất chặt chẽ.

Ví dụ, vi phạm đến mức nào đó thì sẽ không được phân án để làm tiếp, sẽ không được tái bổ nhiệm, và đến mức nào đó thì sẽ bị tước chức danh tư pháp, thậm chí bị kỷ luật.

- Hôm qua, trong phiên thảo luận về luật Bồi thường nhà nước (sửa đổi), có đại biểu đề nghị Toà án chỉ đạo xem xét việc bồi thường cho ông Nén vì so sánh với vụ ông Chấn được hơn 7 tỷ đồng thì với vụ ông Nén, cơ quan chức năng chỉ chấp nhận trả 2,6 tỷ đồng. Quan điểm của ông về việc này?

- Chúng ta không nên so sánh giữa vụ nọ với vụ kia. Cái chúng ta cần làm là so sánh xem có đúng luật không, toà chỉ có tuân thủ pháp luật và dựa vào pháp luật, còn luật bất cập thì sửa đổi, bổ sung.

Quan trọng nhất là quy định đưa ra có đúng hay không, việc thực hiện có tuân thủ pháp luật hay không. Còn khi không thương lượng được và phải đưa ra toà và khi đó, không có cách làm khác là toà phải dựa vào quy định pháp luật. Toà không dựa vào vụ nọ để xử vụ kia, như thế là tạo tiền lệ không bao giờ có điểm dừng.

- Xin cảm ơn Chánh án!

P.Thảo (ghi)