Thẩm phán xét xử vụ án dân sự gây bức xúc tại TP Bắc Giang

(Dân trí) - Vợ chồng ông Nguyễn Văn Tráng và bà Nguyễn Thị Chung đã có đơn khiếu nại gửi đến Chánh án TAND và Viện trưởng VKSND tỉnh Bắc Giang đề nghị thay đổi thẩm phán giải quyết vụ án dân sự tại TP Bắc Giang.

Đơn khiếu nại của vợ chồng ông Nguyễn Văn Tráng và bà Nguyễn Thị Chung, trú tại Cụm Vĩnh Ninh I, phường Hoàng Văn Thụ, Tp Bắc Giang, tỉnh Bắc Giang nêu rõ:

Chúng tôi là bị đơn trong vụ án tranh chấp quyền sử dụng đất, thụ lý số 01/2010/TLST – DS ngày 04/01/2010, với nguyên đơn là ông Nguyễn Văn Cường và bà Nguyễn Thị Mai, đang được TAND Thành phố Bắc Giang, tỉnh Bắc Giang giải quyết theo thủ tục xét xử sơ thẩm (vụ án).

Hiện nay, vụ án đang được Thẩm phán Dương Thế Vinh xem xét và giải quyết. Tuy nhiên, trong quá trình giải quyết vụ án, chúng tôi nhận thấy Thẩm phán Vinh đã không khách quan, công tâm, không đảm bảo quyền và lợi ích hợp pháp cho chúng tôi, bởi vì:

Vụ án đã được Thẩm phán Vinh giải quyết từ tháng 01 năm 2010, đến nay là gần 03 năm nhưng vẫn chưa được xét xử xong sơ thẩm. Nguyên nhân là do Thẩm phán Vinh đã cố ý kéo dài trái pháp luật quá trình giải quyết vụ án, cụ thể như sau:

Thẩm phán Vinh đã 02 lần tạm đình chỉ giải quyết vụ án, với những lý do trái pháp luật

Thứ nhất: Ngày 16/8/2010 Thẩm phán Vinh ra Quyết định tạm đình chỉ giải quyết vụ án dân sự số 09/2010/QĐST – TĐC, với lý do việc tranh chấp quyền sử dụng đất cần được hòa giải tại Ủy ban nhân dân phường Hoàng Văn Thụ (Tài liệu số 01).

Tuy nhiên, theo quy định tại Điều 136 Luật Đất đai, thủ tục hòa giải tranh chấp đất đai tại UBND cấp xã là thủ tục tiền tố tụng. Nếu sự việc tranh chấp đất đai chưa được hòa giải tại UBND cấp xã, thì sẽ thuộc trường hợp “chưa có đủ điều kiện để khởi kiện” theo quy định tại Điểm đ Khoản 1 Điều 168 Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2004. Trong trường hợp này, Thẩm phán Vinh phải ra Quyết định đình chỉ giải quyết vụ án theo quy định tại Khoản 2 Điều 192 Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2004: “Toà án ra quyết định đình chỉ giải quyết vụ án dân sự, xoá tên vụ án đó trong sổ thụ lý và trả lại đơn khởi kiện và tài liệu, chứng cứ kèm theo cho đương sự nếu vụ án thuộc trường hợp trả lại đơn khởi kiện quy định tại Điều 168 của Bộ luật này. ”

Vì vậy, việc Thẩm phán Vinh ra Quyết định tạm đình chỉ vụ án số 09/2010/QĐST – TĐC là trái pháp luật, vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng.

Thứ hai: Ngày 06/9/2011, Thẩm phán Vinh tiếp tục ra Quyết định tạm đình chỉ giải quyết vụ án số 13/QĐST – TĐC, với lý do việc tranh chấp quyền sử dụng đất giữa ông Cường, bà Mai và anh Tráng, chị Chung cần phải đợi kết quả giải quyết khiếu nại của UBND tỉnh Bắc Giang (Tài liệu số 02). Việc Thẩm phán Vinh ra Quyết định số 13/QĐST – TĐC nêu trên là trái pháp luật, bởi  vì:

Tại Khoản 4 Điều 189 Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2004 quy định: “Cần đợi kết quả giải quyết vụ án khác có liên quan hoặc sự việc được pháp luật quy định là phải do cơ quan, tổ chức khác giải quyết trước mới giải quyết được vụ án.” là căn cứ để tạm đình chỉ giải quyết vụ án. Tuy nhiên, pháp luật không quy định, việc giải quyết vụ án “cần phải đợi kết quả giải quyết khiếu nại của Ủy ban nhân dân tỉnh Bắc Giang”.

Quyền sử dụng tranh chấp đã được UBND thành phố Bắc Giang cấp Giấy chứng nhân quyền sử dụng đất. Do đó, theo quy định tại Khoản 2 Điều 136 Luật Đất đai năm 2003, tranh chấp đât đai giữa chúng tôi và ông Cường, bà Mai là thuộc thẩm quyền giải quyết của TAND thành phố Bắc Giang. TAND Thành phố Bắc Giang có đủ cơ sở để giải quyết vụ án mà không cần đợi kết quả giải quyết khiếu nại của UBND tỉnh Bắc Giang.

Thẩm phán Vinh đã nhiều lần có quyết định đưa vụ án ra xét xử, rồi lại hoãn phiên tòa, với nhiều lý do trái pháp luật:

Thứ nhất: Ngày 10/8/2011 Thẩm phán Vinh ra Quyết định hoãn phiên tòa số 21/2011/QĐST ngày 10/8/2011, với lý do: “Cần hoãn phiên tòa để xác minh việc anh Nguyễn Văn Tráng và chị Nguyễn Thị Chung đã được Ủy ban nhân dân thành phố Bắc Giang giao văn bản trả lời khiếu nại chưa”. Tuy nhiên, lý do hoãn phiên tòa nêu trên không thuộc các trường hợp hoãn phiên tòa theo quy định tại Điều 208 Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2004.

Thứ hai: Ngày 29/7/2013, Thẩm phán Vinh lại tiếp tục hoãn phiên tòa, với lý do: Cần đợi kết quả giải quyết khiếu nại của chúng tôi. Tuy nhiên, đây cũng không phải là căn cứ để hoãn phiên tòa theo Điều 208 Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2004, được sửa đổi, bổ sung năm 2011.

Tại phiên tòa ngày 08/7/2013 và ngày 29/7/2013, cả hai nguyên đơn đều vắng mặt và cũng quá là trùng hợp, khi tại 02 phiên tòa này, thẩm phán Vinh đều quyết định hoãn phiên tòa, với các lý do khác nhau. Phải chăng các nguyên đơn đã được biết trước Thẩm phán Vinh sẽ hoãn phiên tòa nên không cần đến?  Tại sao họ lại biết trước thông tin như vậy ?

Qua những trình bày nêu trên có thể thấy, nếu Thẩm phán Vinh tiếp tục giải quyết vụ án án thì vụ án sẽ không thể được giải quyết theo đúng pháp luật, các quyền lợi hợp pháp của chúng tôi sẽ không được bảo vệ theo đúng pháp luật. Do đó, chúng tôi đã có đơn đề nghị TAND Thành phố Bắc Giang thay đổi thẩm phán Dương Thế Vinh bằng một thẩm phán khác công tâm, khách quan hơn.

Ngày 23/8/2013, Chánh án TAND Thành phố Bắc Giang có Văn bản số 824/TA ngày 19/8/2013 không chấp nhận yêu cầu thay đổi thẩm phán của chúng tôi với lý do:

Đối với 2 lần hoãn phiên tòa với lý do: Để xem xét việc ông Tráng, bà Chung đã được UBND thành phố Bắc Giang giao văn bản trả lời khiếu nại chưa? Và cần đợi kết quả giải quyết khiếu nại của Tòa án nhân dân tỉnh Bắc Giang. Tòa án đã căn cứ Điều 208 BLTTDS thuộc: “Các trường hợp khác theo quy định của Bộ luật này” để hoãn phiên tòa.

Đối với lý do Tòa án nhân dân thành phố Bắc Giang đã 2 lần ra quyết định tạm đình chỉ giải quyết vụ án và Thẩm phán có biểu hiện không khách quan và thiếu công tâm. Ông, bà không đưa ra được căn cứ chứng minh cho việc này. Mặt khác lý do này đã được Tòa án giải quyết bằng Quyết định khiếu nại số 13/2012/QĐ – GQKN ngày 06/6/2012.

Chúng tôi không đồng ý với Văn bản số 824/TA ngày 19/8/2013 nêu trên của Chánh án TAND Thành phố Bắc Giang, bởi vì:

Thứ nhất: Chánh án TAND thành phố Bắc Giang cho rằng việc Thẩm phán Vinh 02 lần hoãn phiên tòa là căn cứ vào nội dung: “các trường hợp khác theo quy định của Bộ luật này” quy định tại Điều 208 Bộ luật Tố tụng dân sự.

uy nhiên, cả Bộ luật Tố tụng dân sự năm 2004 và Bộ luật Tố tụng dân sự sửa đổi, bổ sung năm 2011, cũng như các văn bản hướng dẫn thi hành đều không có bất kỳ quy định nào về việc “để xác minh việc chúng tôi đã được UBND Thành phố Bắc Giang giao văn bản trả lời khiếu nại chưa, hoặc chờ kết quả giải quyết khiếu nại của TAND tỉnh Bắc Giang là căn cứ đề hoãn phiên tòa.

Mặt khác, Chánh án TAND Thành phố Bắc Giang cũng không chỉ ra được “các trường hợp khác theo quy định của Bộ luật này” là quy định cụ thể nào? Việc Thẩm phán Vinh hoãn phiên tòa như trên là theo “quy định khác” nào tại Bộ luật Tố tụng dân sự?

Thứ hai: Quyết định giải quyết khiếu nại số 13/2012/QĐ – GQKN ngày 06/6/2012 của  Chánh án TAND Thành phố Bắc Giang chỉ đưa ra một khẳng định rất chung chung rằng, việc TAND Thành phố Bắc Giang ra các quyết định tạm đình chỉ là “đúng quy định của pháp luật” mà không đưa ra được các căn cứ pháp lý, cũng như những lý giải thuyết phục nào.

Thứ ba: Chúng tôi đã nêu ra đầy đủ các căn cứ pháp lý cần thiết, để chứng minh việc Thẩm phán Vinh tạm đình chỉ vụ án và hoãn phiên tòa là trái pháp luật (như đã nêu trên). Trong khi đó, Chánh án TAND Thành phố Bắc Giang lại không đưa ra được bất kỳ căn cứ chính xác và hợp pháp nào, chỉ trả lời một cách quá chung chung và thiếu thuyết phục.

Việc Thẩm phán Vinh cố ý kéo dài quá trình giải quyết vụ án là trái pháp luật. Một vụ án đã quá rõ ràng, không có gì phức tạp mà đã gần 04 năm chưa thể được xét xử sơ thẩm, phải 02 lần gia hạn xét xử, 02 lần tạm đình chỉ và không dưới 06 lần hoãn phiên tòa, gây tốn kém công sức, thời gian và bức xúc quá lớn cho các đương sự. Vậy với cách giải quyết vụ án trái pháp luật như vậy, thì có thể coi Thẩm phán Vinh là công tâm và khách quan, tuân thủ đúng quy định của pháp luật hay không? Chánh án TAND Thành phố Bắc Giang phải cần thêm những chứng cứ nào nữa?

Từ các nhận định trên đây chúng tôi nhận thấy: Hồ sơ, các tình tiết của vụ án đã rõ ràng nhưng vụ án vẫn chưa được xét xử xong; TAND thành phố Bắc Giang phải 02 lần ra hạn chuẩn bị xét xử gây mất thời gian cho toa án và đương sự; Thẩm phán Vinh 02 lần tạm đình chỉ giải quyết vụ án, không dưới 06 lần tạm hoãn phiên tòa gây bức xúc cho đương sự; Thẩm phán Vinh đã cố tình kéo dài thời gian xét xử vụ án gần 4 năm khiến cho các quyền và lợi ích hợp pháp của chúng tôi không được bảo vệ; Hành vi của thẩm phán Vinh đang làm mất niềm tin của quần chúng nhân dân vào ngành Tòa án.

Ban Bạn đọc