Hồi âm bài “1.000đ thì mua được cái gì”

(Dân trí) - 1.000đ đối với người khác có thể không mua được gì, nhưng đối với sinh viên là cả 1 ngày gửi xe, một bát canh dưa, 10 cuộc tin nhắn nội mạng và v..v…

Đối với cư dân ở thành thị, các thủ đô thì 1.000đ có thể không mua được gì cả. Nhưng đối với những sinh viên khu vực miền Trung chúng tôi, 1.000đ là cả một vấn đề đáng để "kỳ kèo" và mua được nhiều thứ, dùng được nhiều việc.

 

Những dẫn chứng sau đây sẽ trả lời cho bài viết “ 1.000đ thì mua được cái gì?” đăng trên dantri.com.vn hôm 28/7.
 
Hồi âm bài “1.000đ thì mua được cái gì” - 1

1.000 đồng với sinh viên nông thôn vẫn còn khá nhiều ý nghĩa

 

1.000đ - 1 ngày gửi xe

 

Trong bài viết “1.000 đ thì mua được cái gì”  tác giả viết; “tiền 500 đồng thậm chí 1.000 đồng cũng đang bị đào thải bởi đơn giản là không mua được cái gì với chừng đó tiền”. Đó có thể là thực trạng ở các thành phố lớn, ở các giới, tầng lớp khác. Nhưng đối với tầng lớp sinh viên, đặc biệt là sinh viên miền Trung thì tiền mệnh giá 500đ và 1.000đ lúc nào cũng có trong túi áo, thậm chí được tích trữ thành từng xấp to.
 
“Đại gia đô 500” là biệt danh mà các bác các cô trông xe ở nhiều trường cao đẳng, đại học đóng trên địa bàn tỉnh Nghệ An phong cho sinh viên theo học tại đây. 1.000đ đối với người khác có thể không mua được gì, nhưng đối với sinh viên là cả 1 ngày gửi xe.
 
Nhưng có một thực trạng tại các điểm gửi xe ở những trường đại học, cao đẳng tại Nghệ An là: dù nhà trường niêm yết giá gửi xe đạp là 500đ/lần, xe máy là 1.000đ, nhưng cứ hễ sinh viên đi xe đạp đưa 1.000đ là luôn không được thối lại (mặc dù họ có rất nhiều tờ 500đ).  Nhiều sinh viên ngại không dám đòi đi luôn, một số sinh viên con nhà giàu thì “bo” lại để tỏ ra ga lăng. Còn đối với sinh viên nghèo như tụi tui thì đứng kèo nèo cãi vã với cô chú gửi xe, quyết đòi lại cho được 500đ tiền dư mới chịu đi vì 500 đó là phần gửi xe buổi chiều tới lớp.

 

Cứ nhiều lần gửi xe mà không lấy lại được tiền dư, giới sinh viên chúng tôi rút ra 1 kinh nghiệm: chuẩn bị sẵn tờ 500đ đỏ chót. Nhờ nó chúng tôi đỡ tốn thời gian, đỡ mất công kỳ kèo "xin lại" tiền dư dù đó là tiền của mình. Biệt danh “Đại gia đô 500” xuất hiện từ đó.

 

1.000đ - 10 cuộc tin nhắn, 1 ôm lá cải...

 

Đến với chợ Quyết thuộc phường Bến Thuỷ, TP Vinh, với 1.000đ sinh viên có thể mua được 1 vộc ớt hoặc một bó hành lá hay một bịch mắm tôm… Vào mùa cải, các nhà buôn thường lấy lá bắp cải già trữ lại thành đống bán cho những người chuyên muối dưa. Nhưng đối với sinh viên khi đến hỏi mua, các chủ buôn thường nói: Sinh viên cứ bốc đầy túi, đưa chú 1.000đ.

 

Thêm nữa, đối với sinh viên 1.000đ có thể mua 1 lọn dưa chua về nấu 1 nồi canh... cực hấp dẫn.

 

Cũng với 1.000đ, sinh viên có thể nhắn được 10 tin nhắn nội mạng Viettel đối với sim sinh viên…
 
Và còn ngàn lẻ một cách tiêu 1.000đ trong giới sinh viên, mà trên đây chỉ xin đưa một vài ví dụ dẫn thực cho bài viết.

                                                           

Nguyễn Thị Hằng Nga

Ngách 1, ngõ 5, khối Tân Yên, phường Hưng Bình, Vinh, Nghệ An