Đất sử dụng gần 30 năm vẫn bị tòa tuyên cho người khác:

Bản án phúc thẩm tuyên “ngớ ngẩn” khiến thi hành án…bó tay

(Dân trí) - Chủ tọa phiên tòa phúc thẩm bị cho là tuyên một cách tùy tiện, thậm chí là “ngớ ngẩn” khi xác định lộn xộn thửa đất tranh chấp, nguyên đơn thành bị đơn, bị đơn thành nguyên đơn, chấp nhận yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn về việc đòi lại đất nhưng lại buộc nguyên đơn phải trả đất cho bị đơn….

Liên quan đến bài viết “Đất sử dụng gần 30 năm vẫn bị tòa tuyên cho người khác” mà báo Dân trí đã phản ánh nói về trường hợp ông Trần Văn Tư (ngụ ấp Vĩnh Xuyên, thị trấn Mỹ Xuyên, huyện Mỹ Xuyên, Sóc Trăng) bị tòa sơ thẩm tuyên phải trả đất cho em ruột dù đất này ông quản lý, xây dựng chuồng nuôi heo từ gần 30 năm nay. Mới đây, tòa phúc thẩm cũng tuyên y án của tòa sơ thẩm khiến ông Tư rất bức xúc khi sự thật bị…từ chối.

Sau khi tòa phúc thẩm diễn ra, cơ quan Thi hành án dân sự huyện Mỹ Xuyên tiến hành thi hành án theo yêu cầu của ông Trần Văn Tám thì phát hiện bản án của tòa phúc thẩm không chỉ bỏ qua các sự thật mà còn tuyên một cách “ngớ ngẩn” khiến cơ quan Thi hành án phải…bó tay.

Bà Thanh trên phần đất xây chuồng heo của mình từ năm 1989 đã bị tòa tuyên trả lại cho ông Tám.
Bà Thanh trên phần đất xây chuồng heo của mình từ năm 1989 đã bị tòa tuyên trả lại cho ông Tám.

Theo trình bày của ông Trần Văn Tư (SN 1955) và vợ là bà Phạm Thị Thanh (SN 1961): Năm 1980, cụ Thái Hanh Tòng (đã mất) chuyển nhượng 10 công ruộng cho ông Tư và bà Thanh, đồng thời cũng cho luôn con đường đi rộng 1,2 mét để ông Tư ra làm ruộng. Năm 1989, được chú ruột là ông Trần Văn Nhân cho phép, vợ chồng ông Tư đã đổ công san lấp vùng đất ao trũng phía sau (thuộc sự quản lý của ông Nhân) để xây chuồng nuôi heo (lợn) mà không ai tranh chấp.

Năm 2011, ông Trần Văn Tám (em ruột ông Tư) làm đơn khởi kiện, yêu cầu ông Tư phải trả lại phần đất làm chuồng heo và con đường đi cho ông với lý do đất của ông được cha là ông Hai cho và được UBND huyện Mỹ Xuyên cấp sổ đỏ năm 2007.

Khai với tòa, bà Thái Thị Cúc (con cụ Thái Hanh Tòng, hiện cư trú tại thị trấn Mỹ Xuyên) khẳng định, năm 1980, khi nhượng lại 10 công đất cho ông Tư thì cụ Tòng cho luôn ông Tư con đường đó.

Ngày 3/2/2015, TAND huyện Mỹ Xuyên đưa vụ án ra xét xử, tuyên buộc ông Trần Văn Tư phải trả lại phần đất chuồng heo có diện tích 39,5m2 cho ông Tám, công nhận con đường đi có diện tích 52,4m2 cũng là của ông Tám, bác yêu cầu của ông Tư. Ông Tư kháng cáo lên TAND tỉnh nhưng phiên tòa phúc thẩm cũng y án sơ thẩm.

Điều đáng nói, tại phiên tòa phúc thẩm, phía ông Trần Văn Tư đưa ra chứng cứ chứng minh hồ sơ xin cấp GCNQSDĐ cho ông Trần Văn Tám của UBND huyện Mỹ Xuyên là hồ sơ có chữ ký giả mạo của những người khác nhưng tòa vẫn không xem xét.

Cụ thể, trong biên bản họp dân để xác minh nguồn gốc đất tổ chức ngày 1/11/2007 có 5 người dân ký tên trong biên bản nhưng rất bất ngờ, ông Trần Văn Tư dù không có mặt trong cuộc họp vẫn có tên, vẫn có chữ ký (giả mạo) và những người có tên trong biên bản cũng cho biết họ không họp, không ký gì cả...Hồ sơ ký các hộ tứ cận trong đó có ông Trần Văn Tư nhưng ông Tư cũng không hề ký…Thế mà tòa vẫn tuyên ông Tám thắng kiện.

Ông Trần Văn Tư bức xúc: “Tại phiên tòa phúc thẩm, chúng tôi đưa các chứng cứ chứng minh hồ sơ cấp sổ đỏ cho ông Tám không đúng quy định pháp luật. Thậm chí người đại diện cho UBND huyện Mỹ Xuyên tại tòa cũng thừa nhận như vậy và còn nói nếu tòa tuyên thì huyện sẽ thu hồi sổ đỏ của ông Tám. Ai có mặt tại tòa cũng thấy phần thắng kiện thuộc về tôi. Nhưng đến đầu giờ chiều, tòa lại tuyên ông Tám thắng kiện, thật nực cười”.

Nhiều người dân ở ấp Vĩnh Xuyên cũng bức xúc khi đất ông Tư quản lý sử dụng đã gần 30 năm mà vẫn bị tòa tuyên giao cho ông Tám. Trong khi tòa chỉ căn cứ vào sổ đỏ và công văn trả lời của UBND huyện Mỹ Xuyên mà không xem xét thủ tục khi cấp sổ đỏ cho ông Trần Văn Tám.

Một người dân nói: “Tại sao khi cấp sổ đỏ cho ông Tám mà không có hộ ký tứ cận là ông Tư. Chuồng heo của ông Tư xây dựng kiên cố từ năm 1989 tại sao không kiểm tra lại mà cấp sổ đỏ cho ông Tám. Còn với ông Tám, tại sao nói đất cha cho và được cấp sổ đỏ năm 2007 mà không đòi lại đất khi cha còn sống mà chờ cho đến khi cha mất (năm 2009) được 2 năm mới kiện anh đòi lại đất. Thật là vô lý”.

Tuy nhiên, sau khi cấp phúc thẩm xử xong, ngày 5/10/2015, Chi cục thi hành án dân sự huyện Mỹ Xuyên ban hành Quyết định thi hành án theo đơn yêu cầu của ông Trần Văn Tám. Theo nguyên tắc, Chi cục thi hành án dân sự huyện Mỹ Xuyên chỉ thi hành theo bản án của Tòa phúc thẩm đã tuyên (dù phía ông Tư và bà Thanh không đồng ý do có nhiều khuất tất), thế nhưng giữa Quyết định thi hành án và phán quyết của tòa vênh nhau.

Cụ thể, trong quyết định thi hành án, Chi cục thi hành án dân sự huyện Mỹ Xuyên buộc ông Trần Văn Tư và bà Phạm Thị Thanh phải tháo dỡ chuồng heo để giao trả phần đất có diện tích 50,06m2 tại thửa số 43 cho ông Trần Văn Tám. Trong khi đó, tòa phúc thẩm xác định đất tranh chấp thuộc thửa số 34, người kháng cáo bản án sơ thẩm là ông Trần Văn Tám và bà Phạm Thị Thanh (thực tế người kháng cáo là ông Trần Văn Tư và bà Phạm Thị Thanh). Ở phần tuyên án, tòa phúc thẩm tuyên “Không chấp nhận nội dung đơn kháng cáo của ông Trần Văn Tư và bà Phạm Thị Thanh; Chấp nhận yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn Trần Văn Tư. Buộc ông Trần Văn Tư và bà Phạm Thị Thanh tháo dỡ, di dời chuồng heo để trả lại phần đất có diện tích 50.06m2 cho ông Trần Văn Tám”….Chính vì sự tréo ngoe đó nên Chi cục thi hành án dân sự huyện Mỹ Xuyên phải bó tay không thể thi hành án được.

Dư luận đặt vấn đề, chủ tọa phiên tòa phúc thẩm tại sao lại tuyên một cách tùy tiện, thậm chí có người cho rằng “ngớ ngẩn” khi xác định lộn xộn thửa đất tranh chấp, nguyên đơn thành bị đơn, bị đơn thành nguyên đơn, chấp nhận yêu cầu khởi kiện của nguyên đơn về việc đòi lại đất nhưng lại buộc nguyên đơn phải trả đất cho bị đơn….

Bạch Dương