Nam Định:
“Ẩn khuất” vụ án tham ô tại Công ty Trường Xuân: Toà chốt lịch xử phúc thẩm, các bị cáo vẫn đồng loạt kêu oan
(Dân trí) - Vụ án “Tham ô” tại Công ty Trường Xuân do Cơ quan ANĐT Công an Nam Định điều tra từ tháng 6/2011 đã được TAND tỉnh Nam Định xử sơ thẩm, TAND Tối cao xử hủy án trả hồ sơ. TAND tỉnh Nam Định xử sơ thẩm lần 2. Tuy nhiên, ngay sau đó, các bị cáo vẫn đồng loạt kháng cáo kêu oan. Toà Tối cao đã chốt lịch xét xử phúc thẩm vụ án.
Theo giấy báo của TAND Tối cao tại Hà Nội, cơ quan này sẽ mở phiên toà xét xử theo trình tự phúc thẩm vụ án Hoàng Văn Tuyển và các bị cáo khác phạm tội “Tham ô tài sản” và “Che giấu tội phạm” tại trụ sở TAND tỉnh Nam Định vào sáng ngày 26/8.
Như Dân trí đã đăng tải nhiều bài viết về vụ án ông Hoàng Văn Tuyển (SN 1937), trú tại xã Giao Tiến - Giao Thủy (Nam Định), Giám đốc Công ty Cổ phần công nghiệp Tàu thủy Trường Xuân (Nam Định) cùng các thuộc cấp gửi đơn kêu cứu khi bị kết tội “tham ô tài sản”. Theo đơn kêu cứu, sự việc bắt đầu từ năm 2004 khi Công ty CP Trường Xuân của ông Tuyển đang hoạt động thì có sự thỏa thuận với Tập đoàn Công nghiệp tàu thủy Việt Nam (Vinashin). Theo đó, Công ty CP công nghiệp tàu thủy Trường Xuân (Cty Trường Xuân) được thành lập với vốn điều lệ 20 tỷ đồng gồm: Tập đoàn Vinashin góp vốn 51%, Công ty CP Trường Xuân của ông Tuyển góp 39% và ông Nguyễn Văn Nội góp 10% vốn điều lệ. Tuy nhiên, trong số vốn điều lệ 51% của Tập đoàn Công nghiệp tàu thủy Việt Nam đã mặc nhiên coi 6 tỷ đồng vốn góp là giá trị thương hiệu của Vinashin.
Theo đơn của ông Tuyển, sau khi Cty Trường Xuân chính thức hoạt động một thời gian dài, Tập đoàn Vinashin và ông Nguyễn Văn Nội vẫn chưa thực hiện việc góp vốn theo điều lệ công ty dẫn đến công ty hoạt động hết sức khó khăn. Một mình ông Tuyển đã phải tự “chèo chống”, chạy vạy lo kinh tế mới có thể duy trì hoạt động cho công ty, trả lương cho công nhân viên.
Từ năm 2004, Cty Trường Xuân được tập đoàn Vinashin cho phép khảo sát, lập dự án đầu tư xây dựng cụm công nghiệp tàu thủy Xuân Châu - Xuân Trường (Nam Định) theo quyết định số 1392 CNT/QĐ-KHĐT và được các cơ quan chức năng tỉnh Nam Định phê duyệt dự án. Tuy nhiên, do một số hộ dân có đất bãi không chấp thuận giao đất nên công ty phải tiếp tục tìm địa điểm phù hợp với nhu cầu đầu tư sản xuất để thực hiện dự án lại từ đầu. Và ông Tuyển lại đi huy động mọi nguồn nhân lực có thể để đầu tư thực hiện dự án.
Ông Tuyển cho biết, ngoài bảo lãnh vay vốn củaVinashin, ông Tuyển đã đưa toàn bộ tài sản hình thành từ vốn vay đầu tư xây dựng công ty, tài sản của công ty cổ phần CNTT Trường Xuân và của gia đình ông Tuyển gồm đất đai, nhà xưởng, ô tô… vay số tiền 15 tỷ đồng từ VFC để đóng mới 16 xà lan đẩy 450 tấn cho Công ty TNHH Hoàng Lộc. Điều này thể hiện tại các hợp đồng tín dụng số N07/136 ngày 2/7/2007.
Sau đó, khi sử dụng số vốn vay bằng tài sản thế chấp này, ông Tuyển và các thuộc cấp tại công ty đã bị Cơ quan CSĐT Công an tỉnh Nam Định khởi tố tội danh “Tham ô tài sản”.
Luật sư Trần Việt Hùng khẳng định: Khoản 4 tỷ mà các bị cáo bị quy kết về tôi danh “tham ô” đã được chính ông Đồng Anh Tuấn - Tổng giám đốc VFC xác định là khoản vay vốn có thế chấp tại Công văn số 559 ngày 28/07/2011 gửi Cơ quan an ninh điều tra - Công an tỉnh Nam Định.
Vụ án “Tham ô” do Cơ quan ANĐT Công an Nam Định điều tra từ tháng 6/2011; ngày 18/6/2012 Tòa án tỉnh Nam Định đã xử sơ thẩm, phạt bị cáo Hoàng Văn Tuyển 20 năm tù; Mai Thị Tâm, Đào Quang Huy, Nguyễn Văn Hương 15 năm tù về tội “tham ô” theo điều 278 BLHS.
Tuy nhiên,ngày 21/11/2012 tòa phúc thẩm Tòa án nhân dân Tối cao đã xử hủy toàn bộ bản án sơ thẩm, trả hồ sơ để VKSND tỉnh Nam Định điều tra, xét xử lại do những vi phạm nghiêm trọng thủ tục tố tụng và nhiều chứng cứ chưa được làm rõ.
Từ tháng 1/2013 đến tháng 1/2014, Cơ quan điều tra Công an tỉnh Nam Định đã điều tra lại vụ án. Sau đó, VKSND tỉnh Nam Định có cáo trạng truy tố cáo bị cáo để đưa ra xét xử (Trong cáo trạng mới chỉ có 2 bị cáo là Đào Quang Huy và Nguyễn Văn Hương được đổi tội danh từ “Tham ô tài sản” theo khoản 4 điều 278 BLHS sang tội “che giấu tội phạm” theo khoản 2 điều 313 BLHS).
Ngày 30 - 31/7/2014 Tòa án nhân dân tỉnh Nam Định đã xử sơ thẩm lần 02, vẫn tuyên phạt bị cáo Hoàng Văn Tuyển 20 năm tù, Mai Thị Tâm 15 năm tù về tội “tham ô” khoản 4 điều 278 BLHS. 2 bị cáo Đào Quang Huy và Nguyễn Văn Hương mỗi người 3 năm tù về tội “Che giấu tội phạm” theo khoản 2 điều 313 BLHS.
Ngay sau khi bản án sơ thẩm lần thứ 2 được tuyên, tất cả các bị cáo đều đã kháng cáo kêu oan.
Luật sư Trần Việt Hùng - Văn phòng luật sư Trí Việt (Đoàn luật sư Hà Nội) cho rằng: “Nghiên cứu hồ sơ vụ án các luật sư chúng tôi thấy rằng, sau điều tra lại và xét xử sơ thẩm lần 2 ngày 31/7/2014 các cơ quan tố tụng cấp sơ thẩm tiếp tục “trượt” sâu hơn theo vết xe đổ của bản án sơ thẩm trước; có những vi phạm nghiêm trọng hơn và bộc lộ nhiều mâu thuẫn hơn trong việc nhận định, đánh giá chứng cứ buộc tội các bị cáo.
Những vi phạm nghiêm trọng về tố tụng:
- Bản án sơ thẩm lần 2 triệu tập một số người có quyền lợi, nghĩa vụ liên quan tham gia phiên tòa nhưng rồi nhận định của bản án lại coi các những người này là nhân chứng của vụ án, Tại sao HĐXX sơ thẩm lại coi pháp nhân là nhân chứng của vụ án? từ nhận định sai lầm này dẫn đến làm mất quyền kháng cáo của các thành phần tham gia tố tụng với tư cách là người có quyền lợi nghĩa vụ liên quan.
- Nghiên cứu hồ sơ vụ án các luật sư chúng tôi còn thấy nhiều vi phạm tố tụng khác xung quanh hoạt động điều tra của các điều tra viên, có dấu hiệu của việc “lạm quyền trong khi thi hành công vụ” liên quan đến việc bán cảng cá Thịnh Lâm, một tài sản thuộc công ty cổ phần CNTT Trường Xuân đang được thế chấp tại công ty cho thuê tài chính “VFC” để đảm bảo cho một khoản vay khác của công ty; nhưng các điều tra viên vẫn “đạo diễn” cho ông Hoàng Văn Tuyển bán tài sản này rồi coi là khoản tiền bồi thường bồi thường cho chính công ty của ông Hoàng Văn Tuyển. Dấu hiệu không minh bạch còn được thể hiện bằng lời khai của bị cáo Nguyễn Văn Hương khi được điều tra viên hẹn đến nhà riêng để thanh toán cho bị cáo số tiền lớn đến 250 triệu đồng vào buổi chiều trước khi xét xử sơ thẩm vụ án. Sự việc này liệu có tiêu cực và sai phạm gì không trong khi cảng cá Thịnh Lâm bán với giá 3.5 tỷ thì vẫn còn “hụt” 800 triệu đồng, hiện không biết ai đang quản lý?
Dù tự nguyện nộp tài liệu, chứng cứ giúp cơ quan điều tra có căn cứ khởi tố vụ án, bị cáo Nguyễn Văn Hương vẫn bị Công an tỉnh Nam Định khởi tố về tội "Tham ô tài sản".
Về các chứng cứ buộc tội:
- Công ty CP CNTT Vinashin là cổ đông cam kết góp 10,2 tỷ, chiếm 51% vốn điều lệ, nhưng không thực hiện nghiêm túc nghĩa vụ góp vốn. Từ khi thành lập, tháng 6 năm 2004 đến năm 2007 chỉ góp được 50 triệu đồng, chiếm 0,5% tổng vốn điều lệ của công ty vì thế Công ty CPCNTT Trường Xuân mặc nhiên không thể coi là một Doanh nghiệp nhà nước có vốn chi phối 51%, trong khi cá nhân ông Hoàng Văn Tuyển đã đưa toàn bộ tài sản của công ty, tài sản của gia đình để góp đủ vốn đăng ký là 39%.
Doanh nghiệp Nhà nước là một cổ đông góp vốn, không góp vốn theo cam kết, không cấp vốn thì việc xét xử các bị cáo về tội danh “tham ô” theo điều 278 BLHS là không hợp lý, không thuyết phục. Thực tế từ năm 2004 đến các năm sau do các cổ đông không góp đủ vốn như cam kết nên để duy trì hoạt động của công ty, Ban giám đốc công ty đã phải huy động vốn vay từ bên ngoài để chi phí cho hoạt động văn phòng, chi lương, đầu tư xây dựng mặt bằng, nhà xưởng ….các chi phí này là có thật, nhưng các cơ quan tố tụng cấp sơ thẩm đã không xem xét đến.
Tại phiên tòa sơ thẩm, ông Nguyễn Văn Nội, cổ đông góp 10% vốn điều lệ là phó giám đốc công ty cũng thừa nhận là chính ông cũng đã phải đi vay tiền về cho công ty để duy trì hoạt động công ty, một số nhân chứng tại tòa cũng khai và trưng ra tài liệu chứng minh cho công ty vay tiền…..
Cũng tại nhiều phiên tòa đại diện của Tập đoàn CNTT Việt Nam VINASHIN, công ty cổ phần Công nghiệp Phà Rừng cũng thừa nhận họ chỉ góp được 50 triệu trong số 10,2 tỷ cam kết góp vốn.
Số tiền 4 tỷ các bị cáo bị quy kết là “tham ô” năm trong khoản vay 15 tỷ, ngay tại phiên tòa ngày 31/7/2014 đại diện công ty VFC cũng xác định hợp đồng tín dụng thứ nhất số N07/136 vay 15 tỷ đồng để đóng 16 xà lan mà công ty Cổ phần CNTT Trường Xuân ký với công ty TNHH Hoàng Lộc đã trả xong. Như vậy càng thấy rõ chứng cứ buộc tội các bị cáo phạm tội “tham ô” là mơ hồ, không có sức thuyết phục.
Cũng theo nội dung bản án phúc thẩm khi hủy án để điều tra lại thì các nội dung yêu cầu điều tra lại cơ quan tố tụng cấp sơ thẩm không đáp ứng được; nói cách khác các điều tra viên không thu thập được thêm những chứng cứ gì mới khả dĩ để buộc tội được các bị cáo phạm tội “tham ô”. Duy nhất, cấp sơ thẩm đã đổi tội danh cho Đào Quang Huy và Nguyễn Văn Hương từ 15 năm tù về tội “tham ô” thành 3 năm tù về tội “che dấu tội phạm” nhưng chứng cứ không có sức thuyết phục.
Dấu hiệu oan còn thể hiện rất rõ trong việc kết tội Nguyễn Văn Hương phạm tội “che dấu tội phạm”. Đơn cử là ngay trong kết luận điều tra ngày 28/02/2012 và kết luận điều tra ngày 07/01/2014 đều nhận xét về bị cáo Nguyễn Văn Hương như sau: “tự nguyện nộp các tài liệu chứng cứ giúp cơ quan điều tra căn cứ vụ án…” hoặc “ tự nguyện khai báo, tích cực hợp tác với cơ quan điều tra…..”; chính kết luận điều tra nhận xét như thế nhưng rồi lại quy chụp và xét xử bị cáo về tội “che dấu tội phạm” là một nghịch lý khó chấp nhận”, luật sư Hùng phân tích.
Dân trí sẽ tiếp tục thông tin vụ việc đến bạn đọc.
Anh Thế