Đại biểu Quốc hội đề nghị đổi giờ học, giờ làm ở các đô thị
(Dân trí) - Phân tích xu hướng chung tại các đô thị hiện nay, cuộc sống kéo dài về đêm, đại biểu Quốc hội Nguyễn Ngọc Cảnh đề xuất bắt đầu giờ học, giờ làm muộn, 8h30-9h sáng, nghỉ trưa chỉ 1 tiếng, mang lại lợi ích về giao thông, nâng cao hiệu quả sử dụng giờ làm…
Phiên thảo luận về tình hình kinh tế xã hội tại Quốc hội chiều 31/10, đại biểu Nguyễn Văn Cảnh (Bình Định) đề nghị đổi giờ học, giờ làm phù hợp đời sống ở các đô thị. Ông nói, trên thế giới cũng như châu Á hiện nay, thời gian bắt đầu giờ học, giờ làm thông thường là 8h30 đến 9h, nghỉ trưa một tiếng. Giờ học, giờ làm này được áp dụng đồng bộ với các cơ quan hành chính, cơ sở giáo dục. Hiện ở Việt Nam nhiều doanh nghiệp cũng chọn thời gian làm việc như vậy.
Đại biểu cũng nhận xét, nhiều cuộc khảo sát ý kiến rộng rãi về thời điểm bắt đầu giờ làm việc cũng cho kết quả 14% số người tham gia bình chọn giờ học, giờ làm bắt đầu từ 7h30, 33% chọn 8h và 53% chọn 8h30. Đại biểu nhấn mạnh, điều này cho thấy có nhiều sự ủng hộ với đề xuất đổi giờ, học giờ làm.
Theo ông, Việt Nam đang dùng giờ làm việc của thời kỳ còn là nước nông nghiệp để áp vào các đô thị đang phát triển công nghiệp, thương mại, dịch vụ, du lịch là ko phù hợp.
“Đi học, đi làm muộn hơn, nghỉ trưa ngắn sẽ đem lại lợi ích về giao thông, tiết kiệm năng lượng, nâng cao hiệu quả sử dụng giờ làm và kỷ cương làm việc của công chức, đồng thời tạo điều kiện cho phát triển kinh tế ban đêm như Thủ tướng từng đề cập” - ông Cảnh phân tích.
Nội dung khác được quan tâm tại phiên thảo luận là về vấn nạn ô nhiễm môi trường. Nhiều đại biểu chỉ ra những bất cập trong quản lý nguồn nước và giải pháp khắc phục ô nhiễm môi trường.
Đại biểu Ngô Sách Thực (Đoàn Bắc Giang) cũng quan tâm vấn đề bảo vệ môi trường và ứng phó với biến đổi khí hậu. Theo ông Thực, môi trường là vấn đề được người dân rất quan tâm, kết quả điều tra là 74%. Vấn đề trở thành chuyện thời sự với mọi người, mọi nhà vì nhiều nơi ô nhiễm môi trường quá mức khiến người dân bức xúc. Trong khi đó, việc khắc phục lại chậm, kém hiệu quả.
Ông Thực nêu thực tế, mới có 12,5% lượng nước thải đô thị loại 4 được xử lý và 46,5% địa phương có đầu tư hệ thống xử lý nước thải tập trung tại đô thị và tỷ lệ xả thải trực tiếp thì còn rất cao.
“Ô nhiễm nguồn nước, không khí cũng thành vấn nạn tương tự như an toàn thực phẩm, trở thành điều rất đáng lo ngại. Sự cố môi trường đã xảy ra ở một số đô thị nhưng việc cảnh báo thông tin phòng ngừa ô nhiễm chưa kịp thời và gây lo lắng trong nhân dân” – đại biểu Thực nói.
Đại biểu Thái Trường Giang (Cà Mau) nêu hàng loạt sự cố liên quan tới xả thải ra biển, lưu vực sông hàng chục năm qua; gần đây là sự cố dầu thải gây ô nhiễm nguồn nước sinh hoạt cho người dân Thủ đô.
“Thực tế này cho thấy sự lỏng lẻo trong quản lý nguồn nước ngọt cung cấp cho người dân, sẽ nguy hại thế nào nếu chất gây ô nhiễm không phải dầu mà là chất độc hại khác?” - ông Giang nói.
Ông cho rằng, đã tới lúc cơ quan chức năng cần nghiêm túc thực hiện quy định của Luật Tài nguyên nước 2012, Luật Bảo vệ môi trường 2014 và Luật Thuỷ lợi 2017; triển khai quy hoạch vùng liên quan tới lưu vực sông và có giải pháp kịp thời bảo vệ nguồn nước cung cấp cho người dân.
Chính phủ cũng cần chỉ đạo các bộ, ngành chủ động ngăn chặn việc gây ô nhiễm nguồn nước thô cung cấp cho các nhà máy nước sạch; rà soát quy hoạch và xây dựng các hồ chứa nước ngọt tại các địa phương.
Phương Thảo