Nhân ngày Gia đình Việt Nam 28/6:
Phút bình yên của gia đình...
(Dân trí) - ... Là lúc ba người cùng ngồi trên hai chiếc ghế, thành viên nhỏ tuổi nhất ngồi giữa hai bố mẹ, ăn sữa chua hoặc hoa quả dầm, không quên vểnh tai hóng lời trò chuyện, thi thoảng lại hỏi lại: “Mẹ ơi, mẹ vừa nói cái gì đấy?” - “À, mẹ bảo là mẹ yêu hai bố con”.
“Con nghe mẹ bảo mua Lego cho ai mà”… Bố mẹ nhìn nhau mà nín cười, mẹ đành nói thật và trong bụng thì nhủ thầm “Ra là chú nhóc để ý lắm chứ chả phải vô tư ngồi đung đưa chân không thôi đâu, thế là hai người lớn chú ý lời ăn tiếng nói hơn, để tránh bị “lộ đề”.
Đôi khi cũng có thể vào một buổi sáng, cả nhà dậy sớm cùng ngóng những tia nắng non đầu ngày, mảnh mai như tơ trời, rọi xuống vạn vật thêm lung linh. Khi thì lại lên ban công ngồi ngắm nghía, được hôm trăng sáng trong ngần vợ lại véo von làm bộ sến sẩm, hát “cho em nắm tay nắm tay anh khi mùa xuân về” chồng được dịp “nhâng nháo”: “Mùa xuân ấy còn lâu mới đến cưng ạ”. Rồi mơ màng và tiếp tục “làm phiền” nhau bằng những từ cũ kỹ: “Nhưng mà em yêu anh, anh không muốn người yêu mình mãi yêu mình à?”.
“Sao mẹ lại thơm con?, “Vì mẹ yêu con”. Lần khác mẹ hỏi: “Sao lại kéo áo mẹ?” - “Vì con yêu mẹ lắm”. Nghe dường như chẳng liên quan gì nhưng thực chất lại rất logic.
“Nếu em xấu hơn thế này anh có yêu em không?”. Im lặng
“Nếu em nghèo hơn thế này anh có yêu em không?”. “Anh biết làm sao được”.
“Thế nếu em lười hơn thế này anh có yêu em không?”. “Hả, em còn có thể lười hơn được nữa cơ á?”. Rồi chồng làm bộ khổ sở “Dù có thế nào anh cũng vẫn phải yêu em mà, thoát thế nào được, cái số anh nó thế rồi”.
Đôi khi lại thấy thằng nhóc bắt chước, chạy chạy sang thơm bố, thơm mẹ, rồi thốt lên “Yêu thế”. Để định nghĩa được thế nào là yêu hẳn chẳng thể rành rọt mà nêu ra được, chỉ biết đã trở thành một phần của nhau, vắng người này người kia thấy chênh chao, nghiêng đảo…
Vợ chẳng dám tự nhận mình có một gia đình hạnh phúc, nhưng trong lòng vợ biết rõ điều đó và bản thân thì luôn thấy không có điều gì đáng phải phàn nàn. Mong sao sẽ cho con có được cảm nhận tốt đẹp về cuộc sống, để luôn thấy rằng, từ bé đã được sống trong một gia đình đầm ấm giống như bố mẹ vậy.
TSL