Người từ năm xưa

(Dân trí) - Thời đại học, tôi từng có một mối tình “hụt”. Về sau, tôi yêu thêm hai người khác rồi cưới chồng tôi hiện tại. Nhưng những rung động đầu đời, những ký ức về chuyện tình chưa trọn vẹn ấy vẫn khiến tôi nuối tiếc.

Người từ năm xưa - 1

Tôi đang có cuộc sống khá đầm ấm với chồng và một cô công chúa nhỏ. Chồng tôi, công bằng mà nói, là mẫu đàn ông tốt, đáng tin cậy. Anh thu nhập khá, có trách nhiệm, anh cũng thường chia sẻ với tôi việc gia đình. Tuy nhiên anh không phải là mẫu người đẹp trai, lãng mạn, tâm lý như tôi hằng ao ước. Dù đã ở bên nhau 4 năm, tôi vẫn thấy chạnh lòng trước những cử chỉ và lời ăn tiếng nó có phần cứng nhắc, khô khan của anh.

Sinh nhật hay lễ lạt, tôi thầm mong chồng sẽ bất ngờ mua quà tặng vợ nhưng anh toàn bảo tôi cầm tiền thích mua gì thì mua. Có hôm mùa thu tiết trời se lạnh rất dễ chiu, cùng chồng con ra ngoài ăn uống, tôi hí hửng diện bộ váy ôm thach lịch, cổ khoét hơi sâu nhằm khoe khéo vóc dáng gái một con. Anh đã không khen thì chớ lại buông một câu vô duyên làm tôi chưng hửng: “Lạnh thế này em có bị ấm đầu không mà mặc phong phanh thế?”. Chồng tôi bình thường tuy hiền lành ít nói, nhưng mỗi khi nóng nảy, anh cũng hay cộc tính, khiến con gái tôi nhiều lần sợ hãi.

Vì chồng không tinh tế như vậy nên thỉnh thoảng tôi mơ tưởng về mối tình “hụt”. Đôi khi uất ức sau cuộc cãi vã căng thẳng, tôi vẫn nhớ đến người xưa và nghĩ nếu thành đôi lứa chắc cuộc sống của tôi đã thăng hoa hơn bây giờ.

Phụ nữ thường tiêu tốn rất nhiều mộng mơ, cảm xúc cho lần đầu tiên biết rung động. Oái oăm thay, giấc mơ tình đầu bất ngờ tan vỡ ngay trước ngưỡng thành sự thật. Chắc vì thế mà người đó ám ảnh tôi nhiều dẫu còn chưa nói lời yêu. Tôi và Hưng là bạn cùng lớp đại học. Nhờ ngồi chung bàn và cùng nhau tham gia các hoạt động ngoại khóa, chúng tôi phải lòng nhau. Hưng được rất nhiều cô gái hâm mộ vì đẹp trai, năng nổ, học giỏi, gia đình có điều kiện. Bản thân tôi cũng là một “fan” của cậu ấy. Khỏi phải nói tôi đã hạnh phúc thế nào khi được người mình thầm thương trộm nhớ dành nhiều quan tâm hơn hẳn các cô gái khác.

Cậu ấy còn viết thơ về tôi, bất ngờ tặng hoa dù không phải dịp gì cả. Tôi đã “đổ gục” trước sự lãng mạn và nụ cười tỏa nắng của Hưng. Hạnh phúc chưa được bao lâu thì tôi nhận được tin Hưng đi du học. Trước ngày lên đường, cậu ấy ngồi bên tôi rất lâu, nói xin lỗi rất nhiều vì đột ngột phải rời xa và thú nhận rằng rất thích tôi nhưng muốn mở mang hiểu biết nên nhất định phải đi. Sau đó, chúng tôi vẫn liên lạc nhưng cứ thưa dần rồi im bặt.

Cuối năm, vào đúng ngày tất niên, lớp tôi tổ chức họp lớp sau 10 năm ra trường. Qua lớp trưởng, tôi được biết Hưng hứa sẽ tham gia. Bỗng dưng tôi thấy lòng chộn rộn và mong ngày hội ngộ. Thực sự, tôi không có ý định ngoại tình, dù chỉ là tư tưởng nhưng không hiểu sao ý nghĩ sắp được gặp lại bạn bè cũ, nhất là người xưa làm tôi vui. Tôi đã tốn nhiều thời gian lựa chọn trang phục, kiểu tóc để xuất hiện thật tươi tắn, quyến rũ tại buổi họp lớp.

Hôm đó, tôi đến sớm hơn giờ hẹn. Để giết thời gian, tôi đi dạo khắp khuôn viên trường, tình cờ nghe được những câu tán tỉnh bỗ bã của một gã đàn ông dành cho cô giảng viên thực tập. Cô gái dù đã nói mình có người yêu rồi, gã vẫn buông những lời đường mật trắng trợn. Tôi thấy khó chịu thay cho cô gái, thầm nghĩ xã hội ngày càng có nhiều đàn ông tham lam, bệnh hoạn. Cưa cẩm mãi không xin được số điện thoại, gã quay bước bỏ đi. Lúc này tôi mới nhìn thấy mặt gã. Tôi quá sốc khi người đó chính là Hưng nhưng già và béo hơn xưa nhiều. Hưng chạy lại chào tôi, tay bắt mặt mừng, khen tôi xinh đẹp. Tôi chào hỏi xã giao rồi kiếm cớ nghe điện thoại để lảng đi chỗ khác.

Trong buổi gặp mặt, tôi còn được các cô bạn kể rằng Hưng bây giờ làm ăn rất khá, nhưng gia đình không hạnh phúc. Cậu ấy đã vợ con đề huề nhưng vẫn cặp kè với cô thư ký, lộ liễu đến nỗi cả công ty biết, vợ Hưng ôm con bỏ ra sống một mình. Hôm đấy, tâm trí tôi như một mớ bong bong hỗ độn, vừa thất vọng, hụt hẫng - hóa ra người xưa không hoàn hảo như tôi tưởng tượng, vừa hối hận vô cùng vì đã có lúc so sánh chồng và cậu ta, vừa thấy may mắn với cuộc sống hiện tại.

Kết thúc buổi họp lớp, tôi chạy thật nhanh về nhà, thấy chồng đang đút cơm cho con gái, tôi lao vào ôm chầm lấy hai bố con. Chồng tôi há hốc mồm miệng trước hành động cuồng nhiệt của tôi. Tôi chỉ đáp lại ánh mắt bất ngờ của anh bằng một nụ hôn thật kêu lên má. Anh không hề biết “tội lỗi” của tôi. Tôi cũng không dại gì mà khai nhưng sẽ dành quãng đời còn lại toàn tâm toàn ý yêu anh và con.

May