"Có phải vợ tôi không muốn chăm sóc mẹ chồng?"

(Dân trí) - "Vợ tôi khóc và giận tôi suốt mấy ngày qua. Mẹ tôi thấy vợ chồng tôi căng thẳng cũng khóc. Bà nói là tại bà, bà nhất định sẽ không nghĩ những chuyện đáng xấu hổ kia nữa..."

Có phải vợ tôi không muốn chăm sóc mẹ chồng? - 1

Tôi bước chân vào lớp 10 thì bố mất. Từ đó, nhà chỉ còn hai mẹ con. Góa chồng ở tuổi bốn mươi, mẹ tôi lúc đó vẫn còn rất trẻ và xinh đẹp.

Ai cũng nói mẹ nên đi bước nữa, vì cuộc đời còn rất dài. Nhưng mẹ nói không ai có thể thay thế được bố, vả lại tôi đã lớn rồi, mẹ có thể dựa vào tôi, mẹ chỉ cần có tôi là đủ. Tôi rất biết ơn mẹ vì điều này, nguyện suốt đời sẽ chăm sóc mẹ thật tốt.

Mười lăm năm đã trôi qua, mẹ đã ngoài 50 tuổi, tôi cũng lập gia đình. Vợ tôi là một người phụ nữ biết điều, thông minh và khéo léo. Biểu hiện của cô ấy với mẹ chồng khiến tôi rất yên tâm.

Một lần tôi vô tình nghe cô ấy nói qua điện thoại với ai đó, rằng thèm một cuộc sống riêng tư chỉ có hai vợ chồng. Cô ấy nói “Số mình chắc làm dâu cả đời rồi, trừ khi mẹ chồng tái giá, may ra…”

Tôi vốn nghĩ cô ấy chỉ nói đùa với bạn cho vui. Nhưng mới đây tôi sửng sốt khi nghe vài thông tin xì xào về mối quan hệ của mẹ và một người đàn ông góa vợ cùng khu phố. Tôi hỏi vợ tôi có biết chuyện đó không, cô ấy bảo chú kia góa vợ, con cái lập nghiệp ở xa, sống một mình. Chú ấy là bác ruột một người đồng nghiệp của vợ ở công ty. Chính vợ tôi đã tìm cách kết nối hai người với nhau, đăng ký cho họ tham gia câu lạc bộ thơ của phường, rồi câu lạc bộ tập dưỡng sinh. Vợ còn hớn hở khoe “hai người có tình cảm với nhau đấy, nhưng mẹ giấu vì sợ anh không đồng ý”.

Nghe vợ nói, tôi như muốn nổi điên. Mẹ tôi đã ngoài năm mươi rồi còn yêu đương gì nữa. Nếu nói vui thì mẹ có chúng tôi chẳng lẽ chưa đủ vui? Ít nữa chúng tôi có con, mẹ sẽ có cháu bồng bế. Bao nhiêu năm nay mẹ chẳng hề đả động chuyện lấy chồng, việc này chắc chắn do vợ tôi bày trò xúi bẩy.

Tôi hỏi vợ có đúng thế không, cô ấy không ngại ngần thừa nhận là cô ấy nhờ người mai mối, còn khuyên nhủ và tìm mọi dịp cho họ trò chuyện gặp gỡ. Cô ấy nói:

- Anh bực bội gì chứ. Em làm thế là vì em thương mẹ. Nói gì thì nói, con cái có chăm sóc cỡ nào cũng không bằng có người bầu bạn sớm khuya.

- Em thương mẹ hay em lo cho em? Em là không muốn chăm sóc mẹ, muốn đẩy mẹ ra khỏi nhà, muốn được tự do thoải mái. Đừng tưởng em nghĩ gì anh không biết. Anh thật sự thất vọng về em.

Vợ tôi khóc và giận tôi suốt mấy ngày qua. Mẹ tôi thấy vợ chồng tôi căng thẳng cũng khóc. Bà nói là tại bà, bà nhất định sẽ không nghĩ những chuyện đáng xấu hổ kia nữa. Nhưng vợ tôi thì không nhận sai, lại luôn miệng nói tôi là kẻ ích kỉ. Rốt cuộc tôi và vợ, ai mới là người ích kỉ hơn ai?

V. Hưng

Mời bạn tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Chuyện của tôi" bằng cách nhập "Nội dung bình luận" phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận". Các bình luận thú vị, phù hợp sẽ được chọn đăng trên chuyên mục Tình yêu - Giới tính. Trân trọng!