1. Dòng sự kiện:
  2. 20 năm Chương trình Nhân ái

Mã số 843:

“Đừng gọi mẹ con là… người điên”

(Dân trí)- “Mẹ nó sinh đôi, thằng anh được nhận vào Trung tâm bảo trợ xã hội tỉnh rồi còn con em thì không được vào nên nó mới chịu cảnh khổ này cùng với tôi. Từ giờ đến lúc chết tôi chỉ mong nó được người ta nhận vào nuôi, chứ không nó chết mất”.

Đó là tâm nguyện đầy nước mắt của bà Đào Thị Khíu năm nay đã ngoài 80 tuổi ở thôn Bắc Sơn, xã Bắc Bình, huyện Lập Thạch, tỉnh Vĩnh Phúc. Ở cái tuổi gần đất xa trời nhưng không một phút giây nào bà yên lòng bởi đứa cháu tội nghiệp đang phải sống cùng người mẹ điên dại. Chúng đều là con, là cháu của bà nhưng ông trời trớ trêu bắt tội “mẹ chẳng biết đến con” nhưng đứa trẻ vẫn một mực yêu mẹ của nó.
Ng

Ngôi nhà sập xệ không có một vật gì đáng giá của bà Khíu

Mưa phùn…gió bấc…Gió ào ào thổi qua đồng ruộng làm những thân ngô rạp mình tựa vào nhau như muốn tìm một chút hơi ấm giữa mùa đông. Gió rít trên những mái nhà, cùng với mưa phùn làm nên cái lạnh thấu xương. Một người đàn bà điên rách rưới đang lang thang giữa chợ, môi chị ta tím lại vì lạnh, chị vừa đi vừa lẩm bẩm điều gì đó rồi cười khanh khách, thi thoảng lại cúi xuống nhặt cái gì đó bỏ vào miệng. Đi bên cạnh một đứa trẻ gầy guộc, đen đúa, chân trần vừa đi vừa khóc: “Mẹ ơi mẹ mặc áo vào đi, trời lạnh lắm”. Nhưng mặc cho con van nài, chị giằng tay nó, vứt chiếc áo đi rồi lại thủng thẳng như không biết đến chuyện gì.

Thấy mẹ thế, con bé lại tủi thân khóc nhưng nó quen rồi nên cũng không buồn được lâu. 12 tuổi chưa một lần nào Linh biết đến tiếng gọi “con ơi” từ người mẹ ruột của mình nên em thèm lắm. Mỗi lần đi học thấy các bạn có bố mẹ đưa đón, Linh lại khóc rồi chạy thật nhanh về nhà với bà ngoại. Nhìn cảnh đấy, ai cũng thương con bé nhưng không biết làm cách nào bởi mẹ nó nào có nhận biết được gì, chỉ khổ thân Linh một mực yêu mẹ nhưng luôn nhận được những lời quát mắng đáng sợ.

Mọi thứ đều bị mẹ của Linh đập phá không còn gì lành lặn

Mọi thứ đều bị mẹ của Linh đập phá không còn gì lành lặn

Bà Khíu kể con bé Linh là mẹ nó đi “xin” người ta nên cũng không ai biết bố của đứa trẻ là ai. Tuy nhiên con gái bà lại sinh đôi nên vất vả càng chồng chất. Không có tiền nuôi con mặc dù cả bà và mẹ đều nai lưng ra làm nên phải gửi một đứa vào Trung tâm bảo trợ xã hội tỉnh Vĩnh Phúc. Tưởng chừng chỉ còn phải chăm một đứa là sẽ bớt những khó khăn, nào ngờ một thời gian ngắn sau con gái bà đổ bệnh rồi thành ra không biết gì từ ngày đấy. “Nó điên điên dại dại đến mẹ và con nó cũng không nhận ra, bình thường thì nó cứ đi suốt từ đầu làng đến cuối làng, vừa đi vừa chửi còn không thì nó về nhà quát đánh hai bà cháu khiến tôi cũng sợ lắm” – bà Khíu tâm sự.

Chị điên dại không biết gì nên đánh đuổi mẹ và con gái của mình xuống bếp ở, còn một mình ở trên nhà. Vì sợ con làm hại đến cháu nên cứ vào bếp là bà Khíu lại khóa chặt cửa lại, hễ có việc gì cần lắm bà mới he hé cửa cho Linh ra ngoài. Nhìn cảnh một già một trẻ chui rúc trong gian bếp tối om, bẩn thỉu đầy chuột bọ không ai cầm lòng được nhưng chính họ hàng cũng không dám đến gần vì sợ vạ lây. Nhưng khi nhắc đến mẹ, lúc nào Linh cũng bênh : “Vì mẹ bệnh nên mới thế còn nếu không mẹ cũng thương bà, thương con như mẹ của các bạn ở trong lớp con. Đừng gọi mẹ con là người điên nữa”. Nghe con bé nói mới thấy nó yêu và thèm được có một người mẹ như thế nào, ấy vậy mà ông trời cũng không thương.

Ngày ngày hai bà cháu phải sống trong bếp và canh chừng con gái điên

Ngày ngày hai bà cháu phải sống trong bếp và "canh chừng" con gái điên

Không thể bỏ con dù nó mang bệnh như thế nào nên bà Khíu chỉ có một tâm nguyện cháu được Trung tâm bảo trợ xã hội nhận nuôi để nó được sống trong cảnh bình yên để học hành. Khuôn mặt già nua đầy những nếp nhăn, bà nói những lời ruột gan : “Sinh con sinh cháu ra không ai muốn xa chúng cả vì chúng là máu thịt của tôi, nhưng tôi gần đất xa trời rồi biết làm thế nào được. Con bé Linh còn ít tuổi quá, nó làm sao sống được với một người mẹ điên dại được, rồi nó còn phải được đi học nữa… Từ giờ đến lúc nhắm mắt xuôi tay tôi chỉ mong nhà nước nhận nó vào Trung tâm để nó đỡ khổ. Tội nó lắm, cứ như thế này thì đến chết tôi cũng không nhắm mắt được”.

 

Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:

1. Mã số 843: Bà Đào Thị Khíu (thôn Bắc Sơn, xã Bắc Bình, huyện Lập thạch, tỉnh Vĩnh Phúc)

2. Quỹ Nhân ái - Báo Khuyến học & Dân trí - Báo điện tử Dân trí.

Ngõ 2 nhà số 48 Giảng Võ, Đống Đa, Hà Nội (Cạnh cây xăng Kim Mã)

Tel: 04. 3. 7366.491/ Fax: 04. 3. 7366.490

Email:quynhanai@dantri.com.vn

Bạn đọc ủng hộ qua các tài khoản sau:

* Tài khoản VNĐ tại VietComBank:
Tên TK:Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 045 100 194 4487
Tại: Ngân Hàng TMCP Ngoại thương Việt Nam - Chi nhánh Thành Công - Hà Nội.

* Tài khoản USD tại VietComBank:
Account Name:Bao Khuyen hoc & Dan tri

Account Number: 045 137 195 6482

Swift Code: BFTVVNVX

Bank Name: THE BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM (VietComBank)

* Tài khoản VNĐ tại VietinBank:
Tên TK:Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 10 201 0000 220 639
Tại: Ngân hàng Thương mại Cổ phần Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Hoàn Kiếm

* Tài khoản VNĐ tại Ngân hàng Quân đội (MB)

Tên TK:Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 0721100356359

Tại Ngân hàng TMCP Quân đội – Chi nhánh Thái Thịnh - Hà Nội

* Tài khoảnUSD tại Ngân hàng Quân đội (MB)

Tên TK:Báo Khuyến học & Dân trí
Số TK: 0721100357002

Swift Code: MSCBVNVX

Bank Name: MILITARY COMMERCIAL JOINT STOCK BANK - MCSB ( No.3, Lieu Giai str., Ba Dinh Dist., Hanoi, Vietnam)

3. Văn phòng đại diện của báo:

VP Hà Tĩnh: 46 Nguyễn Công Trứ, Phường Tân Giang, TP Hà Tĩnh. Tel: 039.3.857.122

VP Đà Nẵng: 25 Nguyễn Tri Phương, Quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng. Tel: 0511.3653.725

VP HCM: số 39L đường 11 (Miếu Nổi), phường 3, quận Bình Thạnh, TP.HCM. Tel: 0866786885

VP Cần Thơ: 53/13 Lý Tự Trọng, Q Ninh Kiều, TP Cần Thơ. Tel: 0710.3.733.269

Thu Hà  - Phạm Oanh