1. Dòng sự kiện:
  2. Metro số 1 TPHCM

Tôi đi khám sức khỏe

(Dân trí) - Việc khám sức khoẻ này nói đúng hơn là nộp tiền để mua giấy chứng nhận khám sức khoẻ. Chính vì vậy, hầu như không có ai bỏ tiền mà không mua được một tờ giấy chứng nhận sức khoẻ theo ý muốn. Sự thực có đúng vậy không?

2h15chiều ngày 19/7, tôi có mặt tại bệnh viện E (Hà Nội). Gửi xe xong, tôi đến bàn hướng dẫn trình bày nguyện vọng của mình muốn đi khám sức khoẻ để thi bằng lái xe ô tô.

 

Một chị ngồi ở bàn hướng dẫn hỏi tôi: "Thế đã có ảnh chưa". Tôi gật đầu. Chị hỏi tiếp: "Thế đã có tờ giấy chứng nhận sức khoẻ để khai chưa?" Tôi trả lời là: chưa có. Chị bảo với tôi: "Thế thì phải mua giấy chứng nhận sức khỏe. Ở đây bán, 5 nghìn một tờ".

 

Tôi đưa tiền cho chị và nhận về tờ giấy chứng nhận chứng nhận sức khoẻ. Vì khai nhầm, tôi lại rút thêm 5 nghìn để mua tờ nữa. Khai xong, tôi đưa lại cho chị xem.

 

Thấy tôi tỏ ra hơi xót về việc mua mỗi một tờ giấy chứng nhận sức khoẻ mà phải mất tới 5 nghìn, chị ấy bảo với tôi: “Em ơi, chị mua bộ hồ sơ vứt hết, để lại mỗi tờ giấy này bán cho em. Mua 4 nghìn rồi, bán cho em chỉ lãi được có 1 nghìn thôi”. Sau đó, chị ấy chỉ cho tôi ra quầy thu tiền và nộp 50 nghìn đồng, nhận biên lai để đi khám.

 

Đầu tiên, tôi được chỉ lên tầng 3, vào phòng Tai - Mũi - Họng. Đến lượt mình, tôi vào phòng và được một bác sỹ nam chỉ ngồi lên ghế khám. Bác sĩ ấy vành hai lỗ tai hai bên của tôi, rồi bảo tôi há miệng để kiểm tra. Công đoạn này chỉ diễn ra chưa đầy 1 phút. Làm xong, vị bác sĩ gật đầu (tỏ ý là đạt- PV) với một người khác đang cầm tờ giấy chứng nhận sức khoẻ của tôi để họ ghi.

 

Khi tôi cầm đọc lại thì thấy trong phần Tai - Mũi - Họng đã được ghi đầy đủ hết, kể cả những phần tôi thấy đâu có thấy kiểm tra như: Tai phải (trái) nghe nói thường cách 5m, nghe nói thì thầm cách 0,5m. Các bệnh tai, mũi, họng thì không bệnh gì. Được chỉ xuống tầng 2, phòng Răng - Hàm - Mặt, bác sỹ bảo tôi há miệng để kiểm tra răng. Sau đó, bác sỹ đã ghi vào tờ giấy chứng nhận sức khoẻ là tôi bị mất hai răng.

 

Tiếp tục, tôi xuống tầng 1, vào phòng khám sức khoẻ. Việc đầu tiên ở đây là tôi đứng lên bàn cân để bác sỹ kiểm tra cân nặng và chiều cao: 1m55 và 48kg. Sau đó, họ kiểm tra lực bóp tay thuận của tôi: 38kg. Mặc dù chỉ kiểm tra 3 phần đó, nhưng người cầm tờ giấy chứng nhận sức khoẻ của tôi thì lại ghi khá nhiều mục chưa được kiểm tra như: Vòng ngực trung bình: 82cm; Lực bóp tay không thuận: 32kg, Lực kéo thân: 88kg. Đến phần khám mắt thì mặc dù trong phòng chẳng có một cái đèn nào cả. Tôi cũng có cảm giác không đủ sáng. Tuy nhiên, tôi vẫn làm theo yêu cầu của bác sỹ. Và vì đạt tiêu chuẩn nên bác sỹ đã ghi cho tôi là thị lực hai mắt đều: 10/10.

 

Sau đó, tôi sang một bàn khác để bác sỹ kiểm tra mạch và huyết áp. Về huyết áp, tôi thấy họ chỉ đo có một lần nhưng trong bản chứng nhận khám sức khoẻ thì đều ghi là đo cả 3 lần như nhau.

 

Trong phần khám Tâm thần kinh với những mục như: Động kinh, Tê liệt, các bệnh về thần kinh, các bệnh về tâm thần, tôi thấy người ta đều ghi là: không. Phản xạ tay, chân thì: bình thường Các bệnh tim, mạch: Không. Vận động các khớp, xương cơ: bình thường; Các bệnh khác như: Hô hấp, Tiêu hoá, tiết niệu sinh dục, bệnh ngoài da, các bộ phận khác, tất cả đều ghi là: Không.

 

Người ta bảo tôi ra ngoài hành lang ngồi chờ khoảng 1 tiếng nữa rồi quay lại bàn hướng dẫn để lấy giấy chứng nhận. Đến giờ hẹn, tôi đến bàn hướng dẫn, gặp lại người hướng dẫn ban đầu để nhận tờ giấy chứng nhận sức khoẻ. Lúc này, giấy chứng nhận sức khoẻ của tôi đã được đóng dấu đỏ đàng hoàng.

 

Trên đường ra bệnh viện, tôi lại đi qua phòng nộp tiền, vô tình nhìn thấy một bảng thông báo được đặt trên bàn thu có ghi: Mỗi người đến đây khám sức khoẻ được cấp 1 tờ giấy chứng nhận khám sức khoẻ: đi làm hoặc đi học (40 nghìn); điều khiển lái xe (50 nghìn). Những ai có nhu cầu làm thêm tờ chứng nhận thì bệnh viện sẽ xác nhận cho và nộp thêm 5 nghìn/tờ.

 

Theo thông báo này, tôi hiểu là việc nộp 50 nghìn đã bao gồm một tờ giấy chứng nhận sức khoẻ (chứ không phải nộp thêm 5 nghìn nữa). Khi tôi quay lại định hỏi người hướng dẫn thì đã không thấy chị đâu, và chỉ 2,3 phút sau khi tôi đọc thông báo ấy, người ta đã cất nó đi rồi.

 

Lan Hương