Nữ luật sư chiếm đoạt tiền khách hàng đòi tự tử tại tòa
(Dân trí) - Bị cáo Trần Thị Ái Liên có hành vi chiếm đoạt tài sản của khách hàng. Trước, trong và sau khi tòa tuyên án, bị cáo liên tục đòi tự tử.
Sau 2 ngày nghị án, ngày 31/12, TAND cấp cao tại TPHCM đã bác kháng cáo, tuyên y án sơ thẩm 24 năm tù đối với bị cáo Trần Thị Ái Liên (sinh năm 1976, nghề nghiệp là luật sư) về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản và lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản.
Cương quyết đòi chết tại tòa
Ngay lúc thẩm phán chủ tọa công bố: "Thay mặt HĐXX, tôi tuyên án" thì bị cáo Liên bất ngờ lao tới đập đầu vào bục khai báo, đòi tự tử và dùng mạng sống của mình để chứng minh mình vô tội. Lúc này, chủ tọa giải thích cho bị cáo hiểu là tòa chưa tuyên án, bị cáo không biết tòa tuyên bị cáo có tội hay không nhưng bị cáo này vẫn cương quyết đòi chết ở tòa và cầm vật gì đó để tự vẫn.
Ngay lập tức, chủ tọa yêu cầu bảo vệ lấy vật trên tay bị cáo. Công an dẫn giải phải rất nỗ lực mới khống chế được bị cáo. Khi bị khống chế, bị cáo tiếp tục la hét đòi cắn lưỡi tự tử.
Trước phản ứng của bị cáo, HĐXX quyết định tạm dừng tuyên án để bị cáo có thể bình tĩnh lại. Sau một thời gian khá lâu thì HĐXX quay lại tuyên án và bị cáo vẫn đòi tự tử nên công an phải giữ chặt bị cáo ngồi nghe tuyên án.
Theo nội dung vụ án, Trần Thị Ái Liên vay tiền một số người mà Liên từng bảo vệ trong các vụ án dân sự với lãi suất từ 3-12%/tháng.
Liên được bà Trần Thị Kim H. thuê bảo vệ quyền lợi trong các vụ án dân sự mà bà H. tranh chấp với người khác nên cả 2 có mối quan hệ rất tốt. Từ năm 2011, Liên bắt đầu hỏi vay tiền bà H. nhiều lần, Liên nói mục đích vay tiền là cho người khác vay lại để đáo nợ ngân hàng. Từ ngày 25/12/2012 đến ngày 8/4/2013, Liên đã vay của bà H. 5 lần với số tiền 2,6 tỷ đồng. Liên khai cho người khác vay lại số tiền trên nhưng không có chứng cứ chứng minh.
Cùng thời điểm trên, bà Nguyễn Thị Phương N. tin tưởng ký hợp đồng ủy quyền cho Liên tới Chi cục Thi hành án dân sự TP Cao Lãnh nhận số tiền 121 triệu đồng. Sau khi nhận tiền, Liên tiêu xài cá nhân và nói lại với bà N. là chưa nhận được tiền. Khi bà N. phát hiện sự việc thì Liên trả lại cho bà N. một phần số tiền và chiếm đoạt 71 triệu đồng. Cơ quan tố tụng cáo buộc Liên lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt của bà H. và bà N. số tiền 2,7 tỷ đồng.
Cũng trong năm 2012, Liên được bà Dương Thúy L. ủy quyền tham gia tố tụng trong vụ án dân sự, bà L. thắng kiện và được 500 triệu đồng. Liên nảy sinh ý định chiếm đoạt số tiền trên nên đã làm giả hợp đồng ủy quyền tới Chi cục Thi hành án dân sự TP Cao Lãnh nhận tiền nhưng Liên chưa chiếm đoạt được số tiền 500 triệu đồng.
Ngoài ra, để có tiền sử dụng vào mục đích riêng, Liên đã đưa ra thông tin gian dối để vay của anh Trần Văn P. và bà Cù Thị Lưu T. số tiền 2,1 tỷ đồng. Sau nhiều lần đòi nợ nhưng bị Liên né tránh nên anh P. tố cáo Liên lừa đảo chiếm đoạt tài sản.
Từng bị hủy án
Với hành vi của mình, bị cáo Liên bị TAND tỉnh Đồng Tháp tuyên phạt 24 năm tù về tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản và tội lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản. Sau bản án sơ thẩm, bị cáo Liên kháng cáo kêu oan.
Năm 2018, TAND cấp cao tại TPHCM xử phúc thẩm và hủy toàn bộ bản án sơ thẩm của TAND tỉnh Đồng Tháp. Bản án phúc thẩm lần 1 cho rằng căn cứ buộc tội bị cáo Liên chưa đầy đủ, đồng thời, yêu cầu xác định lại tội danh lừa đảo.
Quá trình điều tra lại, cơ quan tố tụng tỉnh Đồng Tháp giữ nguyên quan điểm và tuyên phạt bị cáo Liên mức án như bản án sơ thẩm lần 1. Không chấp nhận phán quyết trên, bị cáo Liên tiếp tục kháng cáo kêu oan.
Tại phiên tòa phúc thẩm lần 2, HĐXX nhận định bị cáo đã có hành vi gian dối, đưa thông tin sai sự thật để vay tiền của anh P., chị L. và chiếm đoạt. Đồng thời, bị cáo đã lợi dụng lòng tin của H. để chiếm đoạt tài sản. Hành vi của bị cáo Liên đã cấu thành tội lừa đảo chiếm đoạt tài sản và lạm dụng tín nhiệm chiếm đoạt tài sản. Cấp sơ thẩm xét xử bị cáo là đúng người, đúng tội, không oan sai nên HĐXX cấp phúc thẩm quyết định bác kháng cáo, tuyên y án.
Sau khi tòa tuyên y án, bị cáo Liên cương quyết không đứng dậy rời phòng xử mà tiếp tục đòi chết tại tòa. Cảnh sát hỗ trợ tư pháp và cảnh sát dẫn phải rất khó khăn mới đưa được bị cáo lên xe tù, đưa về trại giam.