1. Dòng sự kiện:
  2. Đại án Vạn Thịnh Phát

Người vợ nén nỗi đau xin giảm án cho kẻ giết chồng mình

(Dân trí) - “Tôi đã mất đi người chồng, tôi không muốn ai đó mất đi người thân nữa. Giờ tôi chỉ mong tòa giảm án cho Viện, để Viện được sớm trở về nuôi con…”, bà Nguyễn Hồng Vân (vợ bị hại) đã nói như thế khi được tòa hỏi ý kiến của mình.

Mẹ vợ nén nỗi đau, xin cho con rể được giảm án

Phiên tòa xét xử sơ thẩm bị cáo Nguyễn Văn Viện (sinh năm 1986, quê Tiền Giang) vừa diễn ra trong tuần qua. Phiên tòa hôm ấy chỉ có 7 người đến tham dự, họ là người thân của bị cáo, bị hại và đều quen nhau vì 2 gia đình vốn là thông gia.

Bị cáo Viện tại tòa.
Bị cáo Viện tại tòa.

Hàng ghế phía bên trái của phòng xử, chỉ có duy nhất một người đàn bà ngoài 50 tuổi đang ngồi. Bà là Nguyễn Hồng Vân, là vợ của nạn nhân, và cũng là mẹ vợ của kẻ đang đứng trước vành móng ngựa. Bà đến tòa với tư cách là đại diện bị hại, chồng bà đã bị con rể đâm chết.

Phía đối diện, 6 người thân của bị cáo cũng đang ngồi. Để có mặt tại phiên tòa hôm nay, họ phải dậy thật sớm, đón chuyến xe từ quê lên TPHCM cho kịp giờ. Mới chỉ gần một năm trước, họ vẫn là thông gia với gia đình bị hại. Nhưng hôm nay, họ phải ngồi ở tòa, cùng lo lắng cho số phận của Viện, và lo cho cả đứa con còn nhỏ của Viện sắp tới lớn lên thiếu đi tình thương của cha và mẹ, đó là cháu nội của họ, cũng là cháu ngoại của gia đình bị hại.

Hai gia đình thông gia ra tòa, họ không một chút thù hận nhau, trái lại, họ thông cảm cho nhau. Bà Vân nói rằng: “Tôi đến tòa lần này không phải để buộc tội Viện, để mong kẻ giết chồng mình phải nhận bản án nghiêm khắc nhất. Tôi đến tòa để tha thứ cho Viện, để xin pháp luật khoan hồng, tuyên cho Viện một bản án nhẹ nhất”.

Theo bà Vân, Viện vốn là một người hiền lành, trong cư xử hằng ngày cũng lễ phép, biết nhường trên kính dưới. Bà có hai người con, một trai và một gái. Ngày con gái đến tuổi lập gia đình, thì phải lòng Viện, hai đứa cưới nhau trong sự vui mừng của vợ chồng bà và người thân của Viện. Rồi vợ chồng Viện sinh cho bà một cậu cháu trai kháu khỉnh. Hạnh phúc cứ thế lớn lên, làm cho vợ chồng bà cũng yên tâm vì con cái hạnh phúc. Thế mà, vì những mâu thuẫn nhỏ trong cuộc sống vợ chồng. Con gái bà ôm con về sống với vợ chồng bà. Mâu thuẫn, xích mích, cũng bắt đầu từ đó.

Bà Vân nói: “Viện còn yêu con gái tôi lắm. Vì yêu nên Viện mới đến nhà, những mong con gái tôi quay lại sống với Viện. Nhưng khi mong muốn ấy của Viện chưa thực hiện được, thì sự việc đau lòng xảy ra”.

Bà Vân kể, hôm đó là vào đầu giờ chiều một ngày cuối tháng 9/2016. Viện đến phòng trọ của vợ chồng bà khi đã có hơi men. Bình thường không thấy Viện uống bia rượu, nhưng hôm ấy, Viện đã ngà say. Khi không hỏi được chỗ làm của vợ, Viện đã gây sự với bà, rồi dùng dao đâm chết chồng bà. Chưa dừng lại, Viện còn đâm cả bà nữa, nhưng may mắn bà thoát nạn…

Day dứt…

Đáp lại tình thương của mẹ vợ, Viện cũng thừa nhận mọi tội lỗi của mình. Viện trình bày, trong cuộc sống gia đình, có những lúc Viện ghen tuông. Ngày biết vợ nợ người khác số tiền lớn, Viện đã rất lo lắng và trách móc vợ. Có khi, bị giang hồ kéo đến đòi nợ, và dọa sẽ giết Viện nếu Viện không thay vợ trả tiền, Viện đã rất sợ hãi. Chính nỗi sợ ấy đã buộc Viện phải về quê, rồi quẫn trí uống thuốc sâu tự tử nhưng may mắn được người thân cứu sống.

Viện cũng nói, việc Viện gây ra, Viện sẽ chịu trách nhiệm. Nhưng Viện thương con, và thương chính gia đình nhỏ của mình, chỉ phút chốc đã chia lìa mỗi người một ngã.

Nghe Viện ăn năn, bà Vân ngồi bên dưới lấy khăn chấm hai dòng nước mắt đang lăn vội trên gò má. Mẹ ruột Viện cũng khóc. Bà khóc bởi cậu con trai hiền lành của bà, người được một tay bà nuôi nấng khi không còn chồng đang phải đối diện với bản án nghiêm khắc của pháp luật.

Mẹ đẻ Viện cho biết: “Viện vốn rất hiền lành. Sau khi từ quê lên TPHCM làm việc, Viện chỉ làm một nơi. Viện không nhậu nhẹt, không hút thuốc, chỉ lo tu chí làm ăn. Vậy mà…”. Rồi bà Viện bỏ dở câu nói, ngồi khóc.

Chuyện Viện hiền lành, không chỉ những người thân của Viện xác nhận, mà chính cả mẹ vợ của Viện cũng nói như thế. Bà Vân khóc rồi nói rằng: “Nếu hôm đó Viện không uống rượu. Nếu hôm đó ông nhà tôi không to tiếng, và nếu tôi biết yêu thương, thì Viện đã không phạm tội, không phải ra tòa”.

Sau khi nghị án, HĐXX đã cho rằng, hành vi của Viện là nguy hiểm cho xã hội, cần tuyên mức án nghiêm khắc. Nên sau khi cân nhắc, HĐXX quyết định tuyên phạt Viện mức án chung thân về tội giết người.

Nghe tòa tuyên mức án dành cho Viện, bà Vân đứng thẫn thờ, còn người nhà của Viện đã bật khóc. Họ không ngờ được, Viện lại bị tuyên mức án cao như thế.

Không một chút thù hận, trách móc, bà Vân đến bên mẹ của Viện, để an ủi, động viên. Họ dìu nhau cùng rời khỏi phòng xử án, lòng nặng trĩu nhưng nỗi lo...

Theo nội dung vụ án, năm 2008, Viện kết hôn với chị Đào và có một con chung. Do phát sinh mâu thuẫn nên chị Đào mang con về sống với cha mẹ đẻ (ông Tám và bà Vân). Viện nhiều lần đến nhà cha mẹ vợ để hỏi tin tức về vợ nhưng ông bà không cho biết nên Viện thường xuyên cãi nhau với họ.

Khoảng 13h30 ngày 20/9/2016, Viện lấy dao bỏ vào trong túi quần sang nhà ba mẹ vợ. Đến nơi, Viện vào trong nhà nói chuyện với bà Vân rồi cãi nhau. Viện liền rút dao đâm vào lưng khiến ông Tám gục ngã. Viện tiếp tục đâm bà Vân. Hàng xóm nghe kêu cứu chạy qua khống chế Viện, đưa 2 nạn nhân đi bệnh viện cấp cứu. Nhưng ông Tám đã tử vong ngay sau đó, bà Vân bị tỉ lệ thương tật 9%.

Xuân Duy