Học sinh nghèo nợ 550.000 nghìn đồng bị giam học bạ: Xin đừng vô cảm!

(Dân trí) - Câu chuyện về cậu học trò nghèo bị bố mẹ bỏ rơi sống cùng ông bà tại Đắk Nông vì thiếu 550.000 đồng tiền cuối năm nên bị "giam" học bạ và trễ thời gian vào lớp 6 làm nhiều người quặn lòng.

Học sinh nghèo nợ 550.000 nghìn đồng bị giam học bạ: Xin đừng vô cảm! - 1

Y Hoan Buôn Krông bị bố mẹ bỏ rơi từ khi mới 6 tháng tuổi.

Con tên là Y H.Bkrông vóc người nhỏ thó, đen nhẻm lớn lên trong cảnh nhà thiếu trước hụt sau và tình yêu thương của ông bà nghèo thật nghèo. Ông nhặt rác mưu sinh, con kẹp gói mì tôm đi chăn bò, căn nhà xác xơ trong khung hình làm người dưng thương xót tột cùng. Vậy mà…

Người thầy hiệu trưởng ở ngôi trường Tiểu học Hà Huy Tập ấy nhẫn tâm giữ lại bộ học bạ cuối cấp của con vì con thiếu tiền quỹ trường 550.000 đồng ư? Và dù cô giáo chủ nhiệm đã hết lời kể lể hoàn cảnh của Y H.Bkrông mà thầy vẫn kiên quyết không trả lại hồ sơ ư?

Cái lý chưa chắc thầy đã đúng trong trường hợp giam học bạ khiến một đứa trẻ 11 tuổi không thể nhập học vào lớp 6. Còn cái tình - tình thầy trò và tình người - dường như đã không hề hiện diện khi thầy biết tường tận hoàn cảnh đáng thương của một đứa trẻ vẫn lạnh lùng… chờ đóng đủ tiền mới trả học bạ.

Và thầy đã chờ được, đó là khi một cô giáo mầm non biết việc đã đóng nốt số tiền nợ cho Y H.BKrông, rút học bạ của em và chạy đến trường THCS Phan Đình Phùng để nộp thì các bạn đã nhập học qua 3 tuần. Chậm trễ chút xíu nữa thôi là con đường đến trường của em đã đóng sập.

Trẻ em không phân biệt điều kiện và hoàn cảnh đều được bình đẳng về cơ hội học tập, được tạo điều kiện để ai cũng được học hành đây sao? Chúng ta luôn nêu cao khẩu hiệu chăm sóc, nuôi dưỡng, yêu thương những mầm non tương lai của đất nước, sao có một đứa trẻ suýt chút nữa bị bỏ lại phía sau như thế?

Giá như cảnh nhà đáng thương của em đánh động được lương tri của thầy hiệu trưởng để thầy chủ động vận động, quyên góp, hỗ trợ và miễn giảm khoản tiền quỹ trường hơn nửa triệu kia thì câu chuyện đã không bị xé banh đến mức nhức nhối như thế… Nhưng đó vẫn chỉ là "giá như", còn thực tế lại trưng ra hình ảnh trần trụi về tấm lòng hao hụt tình thương của một người thầy!

Nếu những người thầy trên đất nước này đều lòng dạ sắt đá theo quy định mà làm, theo cam kết mà thực hiện thì có lẽ cơ hội đến trường của bao đứa trẻ đã bị tước mất rồi.

Tôi cũng từng là một đứa trẻ nghèo xác xơ nhận được tình thương và lời động viên của những thầy giáo, cô giáo mà theo đuổi đến cùng việc học. Rồi trở thành giáo viên, tôi may mắn chứng kiến những đồng nghiệp tốt bụng cứ dấm dúi tặng trò nghèo tấm áo mới, lặng lẽ nộp giúp trò nghèo khoản tiền này kia.

Tôi còn may mắn gặp những thầy hiệu trưởng tốt bụng nghe giáo viên đề xuất xin miễn khoản tiền nộp cho trò có hoàn cảnh là gật đầu đồng ý chẳng chút phân vân, rồi thầy chủ động quyên góp, chỉ đạo vận động quyên góp giúp cô cậu học sinh gặp hoạn nạn khốn khó...

Nên giờ thấy lạ lẫm vô cùng trước người thầy hiệu trưởng ở tỉnh nọ vì học sinh thiếu 550.000 đồng mà giam học bạ! Xin đừng vô cảm…