1. Dòng sự kiện:
  2. Bê bối tình dục chấn động của "ông trùm" Diddy

Chánh Tín: "Tôi đã từng trắng tay sau một đêm"

Thông minh, lịch duyệt, sắc sảo và tài hoa, những tính cách mà Chánh Tín đã tạo ra cho đại tá Nguyễn Thành Luân, vai diễn để đời trong bộ phim "Ván bài lật ngửa"... dường như đã ám vào anh suốt 20 năm nay. Mà hình như còn lâu hơn thế...

Anh lấy vợ khi còn rất trẻ, có điều gì khiến anh hối tiếc?

Tôi không hối tiếc điều gì. Năm 1971-1972, tôi đã là thần tượng của giới trẻ ở lĩnh vực ca nhạc và điện ảnh. Học xong trung học, tôi học tiếp Đại học Luật và gặp Bích Trâm, bà xã tôi hiện giờ.

Năm đó tôi 20 tuổi. Má tôi khi ấy cũng gần đất xa trời nên sốt ruột mong đứa con trai út lấy vợ để thấy mặt nàng dâu. Buồn cười nhất là hễ thấy bạn gái nào đến chơi nhà thì ngay hôm sau bà đem trầu cau đến hỏi người ta. Trong đó có cả Bích Trâm. Tôi ngượng muốn chui xuống đất. Nhưng đúng gặp Bích Trâm là cái duyên cái số. Tôi yêu Bích Trâm, lại thấy má bệnh nặng, nên quyết định cưới luôn. Năm 1973 hỏi, thì 1974 cưới.

Sau hơn 30 năm, anh nhìn nhận cuộc hôn nhân này như thế nào?

Hạnh phúc. Với tôi, tình yêu là thứ tình cảm kỳ lạ, người ra có thể hy sinh hay nhường bất cứ thứ gì khác, nhưng không thể nhường vợ mình cho một ai đó được.

Hai con người nổi tiếng về sống chung dưới một mái nhà nhưng tất cả đều êm xuôi. Đó là nhờ sự vun vén của người vợ hay bản lĩnh biết dừng lại của người chồng?

Vợ tôi vốn là con của một sĩ quan lớn của Sài Gòn trước Giải Phóng, giỏi tiếng Pháp, đi học có xe hơi đưa rước, nổi đình đám vì đẹp và hát hay trong giới sinh viên. Hai đứa cưới nhau xong sống trong nhung lụa, huy hoàng. Tình yêu vì thế cũng có hờn ghen, ích kỷ khiến cuộc tình này suýt tan vỡ mấy lần. Nhưng vì còn yêu còn níu kéo nên bao lỗi lầm tan đi hết. Tôi cũng nghiệm thấy gia đình hai bên có công lớn, luôn vun vào cuộc hôn nhân của chúng tôi mỗi khi có chuyện không hay xảy ra.

Nhưng đời Chánh Tín cũng có những lúc xa rời nhung lụa?

Sau giải phóng, từ địa vị như những ông hoàng bà chúa, vợ chồng tôi bắt đầu trượt dài trong sự nghèo khó. Đây là hoàn cảnh chung hồi bấy giờ. Chúng tôi trở thành tay trắng sau một đêm. Từ đi làm, đi diễn, đi chơi đều có xe hơi riêng, tôi không có nổi một chiếc xe đạp. Nhưng điều ấy chẳng làm tôi mặc cảm bằng việc mình phải ra chợ bán trái thơm (dứa), rau muống kiếm vài đồng lời hay chực ở đầu đường sửa xe đạp.

Vì cuộc sống mưu sinh, bà xã cũng lăn mình đi ủi đồ thuê cho người ta, rồi dịch sách Pháp. Đêm vợ chồng tôi lại ẵm đứa con còn đỏ hỏn đi hát. Làm một người nghệ sĩ được công chúng ngưỡng mộ, khó ai hiểu tôi đã phải vượt qua những ngày tháng cơ cực ấy như thế nào.

Vậy anh đã làm thế nào để vượt qua?

Năm 1977, nhà nước mở rộng chính sách nhưng cuộc sống vẫn không dễ thở hơn. Tôi được đoàn Bông Hồng mời về làm diễn viên chính, vợ kiêm thêm phần bán vé. Đoàn diễn rất đông khách, song vì bình đẳng nên tôi cũng chỉ được chia lương như những nhân viên khác trong đoàn. Làm hoài mà không thấy khá lên chút nào, cái nghèo ám ảnh suốt hơn 10 năm, tôi nản quá ẩn mình một thời gian.

Không ngờ năm 1982, tôi được vào vai Nguyễn Thành Luân. Tiền kiếm từ phim Ván bài lật ngửa không nhiều nhưng nhờ vai ấy mà tôi được mời hát dữ, rồi thăng tiến từ từ. 

Bây giờ xem lại "Ván bài lật ngửa", con anh nói gì về ba mình?

Thật ra, phim lịch sử như Ván bài lật ngửa bây giờ không thể cạnh tranh với những bộ phim tình cảm Hàn Quốc chiếu đầy trên TV. Con gái tôi cũng có xem qua, nhưng xem để xem chứ cháu chẳng có ý kiến gì. Hãy thông cảm cho nó vì thế hệ của cháu có sự rung cảm khác với chúng ta trước đây.

Về con cái, điều gì khiến anh hài lòng nhất?

Con của giới nghệ sĩ thường bị đánh đồng là ăn chơi, núp dưới bóng cha mẹ. Nhưng tôi tự hào về hai đứa con của mình. Chúng lớn lên thành nhân. Thằng trai đầu sinh đúng năm giải phóng, lê la theo bố mẹ qua những tháng năm nhọc nhằn giờ đang làm ở Sở Nhà đất, có chỗ đứng trong xã hội. Vì khổ quá nên vợ chồng tôi sinh đứa con gái út cách 13 năm sau đó. Cháu đang học lớp 12, ngoan và có tính tự lập vững vàng.

Trải nghiệm nhiều, con cái cũng đã lớn, cuối cùng anh thấy cần nhất ở người phụ nữ đời mình là gì?

Cần nhất là sự bình tĩnh. Tuổi càng lớn, thì sự mất bình tĩnh càng nhiều. Nghệ sĩ về già thường hay có mặc cảm lớn, cần phải thật bình tĩnh để vượt qua, tránh cho gia đình những bức xúc vụn vặt không đáng có. Vợ tôi vừa là mẹ, là chị, là người tình bền gan. Cô ấy săn sóc tôi như người mẹ, thông cảm như người chị và gần gũi với tôi như một người tình.

Không ít nghệ sĩ có tài, nhưng chẳng thiếu tật, đến nay anh luôn giữ được phong độ là vì bản lĩnh hay thời thế phải thế?

Chẳng có thời thế nào bắt mình phải buông thả cả. Người nghệ sĩ rất cần trang bị tri thức và văn hoá để đủ bản lĩnh vượt qua mọi cám dỗ.

Bộ phim lịch sử "Anh hùng khởi nghĩa" với vốn đầu tư 800.000 USD do chính anh làm đạo diễn và hùn vốn đầu tư, vừa bấm máy. Ở tuổi đã có thể an nhàn nhưng anh vẫn lao vào công việc và dường như chưa có dấu hiệu dừng lại?

Tôi thích làm việc để quên đi sự nhàn rỗi. Đến tuổi này tôi vẫn có quyền nhận show hát giá 2.000 USD, rồi làm MC, làm giám đốc hãng phim. Công việc luôn bận rộn nên đã có những cuộc hẹn hò khiến tôi quên mất. Bà xã phải làm thư ký thay. Khà, khà, có một người thư ký... thủ công như bà xã cũng quý hết sức.

Theo Sành Điệu