1. Dòng sự kiện:
  2. 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ

Bi kịch gia đình có con giết cha để giải thoát mẹ

(Dân trí) - “Án chung thân, nghĩa là Mẫn thoát tội chết. Vậy là tôi còn được vào tù thăm cháu. Ngày về ư? Xa lắm…! Lúc đó… Thân già này có còn trên cõi đời để đón cháu hay không?”…

Giọt nước mắt cứ chảy dài trên đôi gò má hom hem của bà nội có đứa cháu nghịch tử giết cha. Phiên tòa kết thúc, người dự khán lục tục kéo nhau ra về. Bà Huỳnh Thị An (60 tuổi), vẫn đứng lặng lẽ nơi góc sân tòa với hy vọng: “Chắc chắn xe tù chở Mẫn ra cổng này. Đứng đợi đây, thế nào cũng được nhìn cháu thêm chút nữa…”. Bà là vậy đó. Sự bao dung luôn dành hết cho cháu.

Dù chính đứa cháu là kẻ đang tâm giết cha nó và cũng là đứa con trai do bà dứt ruột đẻ ra.
 
Bi kịch gia đình có con giết cha để giải thoát mẹ - 1
Bà nội Mẫn cố nán lại trong sân tòa án để đợi nhìn cháu
  
Ngày 21/9, TAND tối cao tại TPHCM mở phiên tòa phúc thẩm xét xử bị cáo Phan Minh Mẫn (20 tuổi, ngụ Bình Chánh) về tội: “Giết người”. Đây là vụ án mà cán cân công lý và tòa án lương tâm luôn phải được xem xét tỉ mỉ từng tình tiết nhỏ.
 
Cả khán phòng của tòa phúc thẩm rộng lớn là thế nhưng cũng chật kín người xem. Trong đó, có rất nhiều sinh viên Trường cao đẳng kinh tế nghiệp vụ Phú Lâm là bạn học của Mẫn cũng đến dự.
 
Trước vành móng ngựa, Mẫn thành khẩn khai báo. Phía sau, bà nội, mẹ, em gái và người thân cứ chắp tay nguyện cầu cho Mẫn. Những giọt nước mắt hạnh phúc, sung sướng tuôn trào khi tòa tuyên án Mẫn được giảm từ án tử hình xuống chung thân. Bà An quỳ sụp xuống lạy, như tạ ơn HĐXX. Với bà, đứa cháu thoát tội chết là niềm mơ ước cháy bỏng trong suốt thời gian Mẫn bị bắt tạm giam đến nay. Cuối cùng, điều kỳ diệu ấy cũng đến…
 
Bà kể, đời bà đã khổ, thấy con dâu cũng giống cảnh ngộ mình, nên bà càng cảm thông và yêu thương con dâu như chính con đẻ. Ông nội Mẫn bỏ bà để chạy theo hạnh phúc mới khi đứa con nhỏ chưa tròn 1 tuổi. Vậy là từ đó đến nay, một mình bà tay ẵm tay bồng, nuôi 5 đứa con khôn lớn.
 
Trong 5 đứa con (2 trai, 3 gái) của bà, đứa nào cũng tu chí làm ăn. Chỉ có mỗi đứa con trai đầu Phan Thế Tuyên (cha Mẫn) là ngày nào cũng rượu chè be bét. Sau mỗi cơn say, vợ con là “trái banh” để cho ông đánh đập. Có đêm, ông tống cổ 3 mẹ con Mẫn ra khỏi nhà.
 
Do bà ở riêng và hàng ngày tất bật bên chiếc xe đẩy bán hủ tiếu ven đường, nên khi biết chuyện cũng đã rồi. “Tội nghiệp cho con Ánh (chị Nguyễn Thị Kim Ánh, 38 tuổi, mẹ Mẫn) lam lũ làm ăn. Bị chồng đánh đập hoài mà không dám nói ra vì muốn bảo vệ mái ấm gia đình, không muốn chồng mình bị mọi người coi khinh. Gia đình bên ngoại chết cả rồi nên những lúc đau khổ, nó chỉ biết chạy qua tôi mà khóc nức nở cho đỡ tủi hờn. Tôi nói với nó: Sao mà đời con khổ giống má quá vậy trời”. Và thế là, mẹ con cùng ôm nhau khóc…
 
Nhà nghèo. Chị Ánh làm tạp vụ cho một công ty cũng chỉ được 1-1,5 triệu đồng/tháng nhưng phải dè xẻn để nuôi cả gia đình. Em gái Mẫn chỉ mới học đến lớp 7, không có tiền phải bỏ sách vở để đi học nghề uốn tóc. Học được 1,5 năm rồi mà vẫn chưa xin được việc làm.
 
Còn Mẫn, dù cuộc sống chồng chất khó khăn nhưng vẫn cố vượt qua nghịch cảnh, cố gắng học tốt với khát vọng "sau này giúp mẹ và em thoát cảnh nghèo". Có những hôm đi học về, không có gạo nấu ăn, bụng đói mà còn bị cha ruột đánh nhưng Mẫn không dám nói lời nào.
 
Rồi bà tiếp: “Thằng Tuyên nhà tui sao hư quá. Cha mẹ sinh con, trời sinh tính. Tôi có khuyên bảo hết lời thì nó vẫn chứng nào tật nấy…”.
 
Trong mắt bà nội, lúc nào Mẫn cũng là đứa cháu ngoan hiền, lễ phép. “Mẫn có hiếu lắm. Không bao giờ cãi lời bà nội. Đến cả cha nó, ngang bướng, quậy phá là vậy nhưng nói gì Mẫn cũng nghe. Cha say xỉn, bắt chở về thì nó đến chở, không một tiếng phiền hà. Vậy mà….”, bà lắc đầu nước mắt chảy dài.
 
“Có lẽ, do bị ức chế nhiều năm nên mới hành động bộc phát như vậy. Khi xảy ra sự việc, ai cũng bất ngờ. Nhưng cả ấp đều cảm thông cho cháu”, bà tâm sự. 
 
Mất con trai, bà không muốn mất thêm đứa cháu yêu quí của mình. Bà đã đi gõ cửa khắp nơi để kêu xin nhờ luật sư tư vấn. May mắn thay, giữa cơn bế tắc và nghèo túng, bà được luật sư nhận bào chữa miễn phí cho Mẫn. 
 
 
Công Quang