Phản hồi bài "Cách vài ngày vợ lại lôi chuyện ngoại tình của tôi ra đay nghiến":
Không ai hiểu tột cùng cảm xúc của người bị phản bội, cho đến khi chính mình trải qua
(Dân trí) - "Có thể bạn biết phản bội là tội lỗi nhưng bạn không thể cảm nhận được nỗi đau đớn, uất ức, căm hận của người bị bạn phản bội đâu. Dù có đặt mình vào hoàn cảnh đó, bạn cũng chẳng thể cảm nhận được".
Gửi bạn,
Tôi cũng là người trải qua tình cảnh của vợ bạn . Người tôi yêu 4 năm, tôi luôn mong muốn được chung một nhà với cô ấy. Tôi luôn muốn làm chuyện đó với cô ấy nhưng cô ấy bảo đợi khi làm vợ chồng.
Tôi cũng đồng ý vì cô ấy bảo giữ gìn đến khi cưới. Vậy mà, khi cô ấy ra trường đi làm, mới quen biết đồng nghiệp 4 tháng đã làm chuyện phản bội tôi.
Hai người đó đi du lịch 5 ngày rồi giấu giếm đến cùng, chửi rủa tôi khi tôi nghi ngờ. Đến khi tôi có chứng cứ thì cô ấy mới quay ra quỳ sụp xin lỗi tôi, xin tôi một cơ hội.
Đối với đàn ông, đó là một sự sỉ nhục đau đớn nhất. Tôi đã quay lưng đi nhưng không đành lòng nên lại cho cô ấy cơ hội, vẫn tiếp tục qua lại trong khoảng 2 tháng.
Tôi biết chính xác cảm xúc của vợ bạn lúc này khi bị người mình yêu thương nhất, tin tưởng nhất phản bội. Chỉ những người trải qua tình cảnh như tôi và vợ bạn mới thấu hiểu được cảm xúc tột cùng của bị phản bội là như thế nào.
Có thể bạn biết đó là tội lỗi nhưng bạn không thể cảm nhận được nỗi đau đớn, uất ức, căm hận của người bị bạn phản bội đâu. Dù có đặt mình vào hoàn cảnh đó, bạn cũng chẳng thể cảm nhận được, phải chính mình trải qua.
Tôi cũng như vợ bạn, mọi suy nghĩ trong đầu lúc nào cũng xoay quanh tại sao bản thân lại bị đối xử như thế? Tại sao mình tin tưởng họ tuyệt đối, dành tất cả cho họ mà họ lại làm chuyện đáng khinh đó? Và rất nhiều câu hỏi khác. Những cảm xúc tiêu cực luôn dằn vặt, hành hạ bản thân người bị phản bội. Tôi chắc chắn vợ bạn đang đau đớn uất hận nhưng bạn không để ý vì bạn có biết cảm xúc của cô ấy đâu. Nó dồn nén, uất ức đến mức vợ bạn phải lôi chuyện đó ra để nói với bạn.
Cô ấy có quyền làm vậy. Tôi dám chắc rằng vợ bạn sẽ có những hành động không thể kiểm soát nổi vì quá căm giận (như là đập phá đồ đạc, ném đồ vật, nói năng chì chiết, tự làm đau bản thân…). Tôi đã và đang trải qua, tôi cũng cố gắng giữ mối quan hệ này nhưng thực sự rất mệt mỏi vì bản thân tôi không xứng đáng để nhận kết quả đó.
Khi gần bên cô ấy hay nói chuyện, tôi biết rằng bản thân tôi đang phải đóng kịch vì suy nghĩ trong đầu tôi chỉ muốn lôi chuyện cô ấy làm ra để sỉ vả cho hả dạ trong khi vẫn phải cố tỏ ra bình thường. Nhưng tôi kiềm chế được còn vợ bạn thì không.
Với cô ấy lúc này, việc được nói thẳng vào nỗi đau của mình do chính bạn gây ra là cách để xả stress tích cực nhất. Việc cay cú, đau đớn do bị phản bội gây ra nỗi đau rất ám ảnh và đáng sợ mãi về sau, cho dù có vượt qua được sóng gió nhưng mãi để lại một vết sẹo.
Tôi đã cố gắng nhưng chỉ sau 2 tháng tôi buông bỏ, vì tôi không bị ràng buộc vợ chồng, và tôi nhận ra rằng rời xa cô ấy là chính xác, nó khiến bản thân tôi bình tâm trở lại, thanh thản hơn thay vì phải chịu đựng những cảm xúc uất hận, cay đắng khi hàng ngày nhìn kẻ gây ra vết thương cho mình, khơi những cảm xúc cũ dội về.
Nếu như có lời khuyên cho bạn và vợ bạn lúc này với tư cách người đã trải qua thì tôi khuyên bạn nên đưa vợ đi tham vấn tâm lý ở những nơi uy tín. Ở đó họ sẽ có cách gợi mở cũng như tiếp cận câu chuyện theo chiều hướng tích cực, cũng như có cách chữa trị, giải tỏa cho vợ bạn.
Về phần bạn, nên cố gắng bù đắp. Nếu cô ấy không thể chịu đựng khi nhìn thấy bạn, hãy thử rời xa cô ấy một khoảng thời gian ngắn, đi du lịch hay đâu đó 1-2 tuần, đợi khi cô ấy bình tâm lại thì mọi chuyện có lẽ sẽ tốt đẹp hơn.
Phản hồi của độc giả N.X.T
Mời bạn tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Chuyện của tôi" bằng cách nhập "Nội dung bình luận" phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận". Các bình luận thú vị, phù hợp sẽ được chọn đăng trên chuyên mục Tình yêu - Giới tính. Trân trọng!