Cô vợ như cục nợ

(Dân trí) - Sau cưới, tôi đồng ý sống ở nhà ba mẹ vợ. Phần vì Linh, vợ tôi, là cô con gái rượu độc nhất, phần vì chúng tôi chưa có đủ điều kiện ra ở riêng.

Nhiều người sẽ nghĩ đến cảnh “chó chui gầm chạn”, bi kịch của tôi thì hoàn toàn ngược lại.

 

Cô vợ như cục nợ - 1

Nguồn cơn bắt đầu từ chuyện vợ tôi thay đổi hoàn toàn sau khi cưới. Khác hẳn với cô gái xinh đẹp, thơm tho, chăm chỉ mang cơm cho tôi mỗi trưa ở cơ quan, Linh ở bẩn và luộm thuộm đến tôi cũng phát bực. Em gần như không động tay chân vào việc gì, mọi thứ đều nhờ mẹ lo.

Ban đầu, tôi nghĩ có thể do mẹ thương Linh và vì đây là nhà cô ấy nên Linh không cần giữ ý. Sau tôi mới biết Linh đã quen với cảnh sống được người khác chăm sóc, hầu hạ nên mới nhất quyết giữ tôi ở rể. Mẹ vợ cũng thú nhận, những bữa ăn trưa ngọt ngào em mang tới đều là do mẹ nấu sẵn, hoặc em gọi đồ bên ngoài.

Dù rất giận Linh, nhưng nghĩ về sự chăm lo, yêu thương của ba mẹ tôi tặc lưỡi cho qua. Bởi vì ba mẹ vợ thì rất thương tôi. Ngay từ hồi mới yêu, ông bà đã đối xử với tôi rất tử tế, không ít lần còn làm cầu nối giảng hòa cho tôi và Linh. Biết gia đình tôi ở quê nghèo, họ cũng không chê bai.

Cho đến hôm nay, tôi tá hỏa khi biết được mẹ đã đổi cho tôi đống đồ lót mới mà không phải là vợ. Tôi gần như cáu um lên với Linh. Tôi không hiểu nổi, rốt cuộc Linh có ý thức gì về việc làm vợ hay không?

Tôi nên làm một điều gì đó để Linh thức tỉnh, nếu không khi có con cái tôi sẽ là người thay cô ấy làm mẹ mất! Mong các bạn cho tôi lời khuyên.

Anh Tuấn

 

Cô vợ như cục nợ - 2

Mời quý độc giả tham gia gỡ rối cho nhân vật trong bài bằng cách nhập "nội dung bình luận" tại phần "Gửi bình luận" bên dưới. Những ý kiến gỡ rối hay sẽ được chọn đăng thành bài trên chuyên mục và nhận nhuận bút từ Tòa soạn. Trân trọng!