1. Dòng sự kiện:
  2. Viện Y dược học dân tộc TPHCM

Chứng minh “bản lĩnh đàn ông”

Mỗi ngày có hàng chục người từ khắp nơi đổ về đây khám để biết “bản lĩnh đàn ông” của mình ra sao.

Chứng minh “bản lĩnh đàn ông”  - 1

Chuẩn bị thủ tục ở khu vực lấy tinh trùng
Làm sao mà giúp được!

 

Mỗi ngày có hàng chục người từ khắp nơi đổ về đây khám để biết “bản lĩnh đàn ông” của mình ra sao. Anh chàng cưới vợ đã 7 năm có có dáng vẻ lực lưỡng, kể bằng giọng miền Trung nghe buồn thiu: “Vợ chồng tôi mãi vẫn không có con được. Nghe có người khuyên muốn biết bị vô sinh hay không thì đi xét nghiệm tinh trùng nên tôi giấu vợ lặn lội vào đây. Ông có biết bác sĩ lấy tinh trùng của mình bằng cách nào không?”. Tôi ngơ ngác lắc đầu. Anh hạ giọng thắc mắc: “Không lẽ người ta cho cái đó của mình vào máy để hút tinh trùng ra?”...

 

Tôi được hướng dẫn vào buồng khám số 3 ở tầng trệt của Khoa Hiếm muộn. “Tại sao anh đi khám, vợ đâu?”, vị bác sĩ hỏi. Tôi rụt rè: “Tôi lấy vợ đã lâu mà chưa thấy tin vui nên muốn đến đây kiểm tra trước”. Để tư vấn cách điều trị bệnh hiếm muộn, bác sĩ yêu cầu tôi phải xét nghiệm máu và tinh trùng.

 

Xét nghiệm máu xong, trước khi xét nghiệm tinh trùng, một nữ y tá nhẹ nhàng hỏi tôi: “Anh quan hệ cách nay mấy ngày?”. Tôi lúng túng: “Hình như... 5 ngày”. Nữ y tá điền thông tin vào phiếu rồi hướng dẫn tôi đến phòng xét nghiệm nam khoa. Ở đây, một nữ nhân viên không nhìn rõ mặt, ngồi khuất sau ô cửa đưa ra hũ nhựa nho nhỏ, trên đó ghi tên tôi và mã số rồi chỉ đến phòng... xuất tinh.

 

Tôi hồi hộp đến nơi mà nhiều người đàn ông chờ đến lượt mình ngoài kia đang tò mò muốn biết. Đó là một căn phòng quét vôi trắng toát rộng khoảng 6m2, trống rỗng, chẳng có... chiếc máy hút tinh trùng nào. Đứng đờ đẫn vài phút, tôi mở cửa ra, mong ngóng cô nhân viên lúc nãy đến để hỏi có thủ thuật nào giúp lấy cái ấy giùm mình hay không.

 

Chờ mãi mà không thấy đâu, tôi quay lại và chợt phát hiện trên vách có bức tranh một đôi nam nữ đang làm tình một cách không mấy đặc sắc, mới hiểu ra là mình phải “tự xử”. E ngại sẽ bị nhìn trộm, tôi đi một vòng kiểm tra xem thử mức độ kín đáo của căn phòng để yên tâm “làm việc”.

 

Vừa cởi bỏ được quần dài bỗng nghe tiếng động, tôi giật thót mình. Té ra, đó là bước chân của người đi bên ngoài. 5 phút, 10 phút, rồi 15 phút trôi qua. Tôi cố gắng nhìn bức tranh có đôi trai gái áp sát nhau quan hệ, huy động mọi khả năng để tưởng tượng...

 

Cứ tưởng việc lấy “tinh binh” của tôi là cực khó rồi, nào ngờ khi ra ngoài gặp anh R., tôi mới biết mình chưa đáng gì. R. có dáng người đậm, tuổi ngoài 30, thoạt nhìn ai cũng nghĩ anh rất khỏe về cái khoản kia. Vậy mà cưới vợ 5 - 6 năm vẫn không có con, anh và 2 người bạn chung cảnh ngộ hiếm muộn bèn rủ nhau khi khám tinh trùng.

 

R. nhớ lại: “Sau 5 phút vào phòng, 2 ông bạn đã cầm hũ đựng tinh trùng đi ra, còn tôi thì hì hục toát mồ hôi mãi đến 15 phút mà vẫn không thấy gì. Sau khi cầu cứu, tôi được bác sĩ đặc cách cho mang hũ về nhà để “hưởng quyền trợ giúp” của vợ, với điều kiện phải cấp tốc mang “tinh binh” đến bệnh viện sau khi “phóng” thành công để chúng không chết”.

 

So bì “bản lĩnh”

 

Kết quả của việc xét nghiệm tinh trùng sẽ được biểu hiện bằng nhiều con số in trên một tờ giấy A4 gọi là tinh dịch đồ. Tinh dịch đồ có 2 cột. Một cột gồm những con số nói lên chất lượng “tinh binh” của người đi khám, cột còn lại là các trị số của một người đàn ông bình thường để làm chuẩn so sánh.

 

Tôi nhớ mãi một anh trông bề ngoài chưa đến 25 tuổi, dáng vẻ thư sinh. Khi anh này đi xét nghiệm tinh trùng thì khuôn mặt tối sầm lại, còn khi cầm tờ tinh dịch đồ trên tay thì nhảy cẫng lên như đứa trẻ vừa được cho quà. Tôi theo kỳ kèo dọ hỏi hồi lâu, anh khoe: “Tôi thấy tinh hoàn nhỏ xíu, cứ tưởng mình liệt, ngờ đâu xét nghiệm mới biết mỗi ml tinh dịch của mình có hơn 40 triệu tinh trùng, phần lớn là con khỏe mạnh đó nghe!”.

 

Nhiều ngày túc trực ở Khoa Hiếm muộn Bệnh viện Từ Dũ, tôi nhận ra những thông số trong bản tinh dịch đồ có thể trở thành niềm kiêu hãnh của người đàn ông này nhưng lại hóa ra nỗi bất hạnh khôn cùng của người khác.

 

Ông khỏe, bà… rầu rĩ

 

Bình thường, trong cuộc sống chăn gối của vợ chồng thì “ông khỏe, bà khen”, song những gì chúng tôi chứng kiến ở Khoa Hiếm muộn Bệnh viện Từ Dũ thì hoàn toàn ngược lại.

 

“Xin mời anh E. vào phòng khám”, tiếng loa vang lên. Người đàn ông ngồi gần tôi liền bước vào. Chị vợ của anh vội vã bám theo. Không biết bác sĩ nói gì nhưng chừng 5 phút sau, hai vợ chồng này bước ra, khuôn mặt mỗi người một khác: Anh E. tươi tỉnh bao nhiêu thì chị vợ bơ phờ, buồn bã bấy nhiêu. Anh E. cầm tờ tinh dịch đồ quả quyết với tôi: “Bác sĩ bảo tinh trùng của tôi không yếu, hoàn toàn có khả năng sinh con. Vợ tôi chưa khám nhưng chắc chắn tụi tôi không có con là do cô ta”.

 

Rồi anh E. trỏ tay vào từng con số, giảng giải cho tôi một cách hùng hồn như để chứng tỏ mình là một người đàn ông có đầy đủ “bản lĩnh”. Anh quay sang những người đàn ông khác, cao giọng: “Nói chung đàn ông tụi mình hiếm khi vô sinh, vì cái khoản đó có lúc mạnh, lúc yếu, song tinh trùng lúc nào cũng có. Tất cả rắc rối là từ trứng của mấy bả!”. Sau lưng E., vợ anh đứng bất động, tóc rủ xuống che khuôn mặt ủ dột.

 

Theo Thi Phú

Người lao động