"Vodka Nga" của nhà

(Dân trí) - Đứng tuổi nhau, bố hơn con gái ba giáp, giống nhau từ cách chải đầu đến kiểu dùng tăm. Đi đâu bố cũng tự hào: “Con gái cưng của tôi đấy”.

Con gái cũng hùng hổ tuyên bố với chúng bạn: “Đây là Papa tuyệt vời nhất trên đời của tớ”. Đôi khi hợp quá như thế cũng khiến con gái lo, một ngày nào đó con gái theo chồng liệu có ai ngoan ngoãn mang tăm, kiên trì bắt tóc trắng cho bố.

 

Và cũng vì thế, có lúc bố khiến con gái muốn khóc, vì vui, buồn, xấu hổ nhưng thường là bởi con gái thấy hạnh phúc.

 

Hôm nhà trai sang ăn hỏi chị gái, mặt mũi bố phấn khởi lạ thường, cười nói tưng bừng, như mẹ nói thì: “Cười phe phé như trúng số độc đắc, nhặt được của thằng ăn mày”. Chẳng gì thì cũng thoả tâm nguyện ngày xưa hai đồng đội hứa gả con cho nhau.

 

Con gái trêu, đến nói khẽ: “Ấy, bố cười nói vừa thôi kẻo nhà họ đổi ý thì nguy, ai lại mừng như bắt được vàng ngày gả chị đi thế”. Bố cười khi khí: “Tao còn định đặt pháo cối sang nhà họ đốt cho vui cơ,  rồi công an phạt gì thì phạt”. Hai bố con cười ngặt nghẽo, chị gái ở nhà trong, vui nhưng mắt vẫn hơi hoe đỏ.

 

Sau đám cưới chị, nhà trai sang làm lễ dạm ngõ con gái, thấy vẻ mặt bố trầm tư đúng mực của ông bố vợ tương lai. Hôm sau mẹ kể, lúc nhà trai về thấy mắt bố ngân ngấn nước. Vậy là đứa con gái chấy rận còn lại sắp xa bố, tết năm nay sẽ chỉ còn hai bố mẹ lẻ loi. Nghĩ đến con gái lại thấy sống mũi cay cay. Chả gì thì cũng là con gái rượu của bố.  

 

Ai đời như chuyện hài, lần bạn bố đến chơi, bố gọi: “Con gái rượu của bố đâu rồi?”, khách trầm trồ: “Rõ là cưng con gái”, bố vội quay ra đính chính: “Không phải mà là: “Con gái, rượu của bố đâu rồi?”. Khách và chủ cùng cười bên chén rượu giòn tan.

 

Lại nhắc đến chuyện rượu, bố là bậc kì tài về uống rượu và... say rượu. Là bố cứ bốc khoác, khoe khoang thế, bố kể với mấy chiến hữu hôm cưới con gái lớn bố tiếp hết sáu mươi mâm mà chân vẫn đứng vững như bàn thạch, mẹ ngồi cạnh “E hèm” bố lườm, vội đi ngay xuống bếp.

 

Đằng sau sự thật đó là những chai rượu bố cầm đi tiếp đã được chuyển thành chai nước lọc tinh khiết đến 99% trong như rượu Vodka Nga của nhà (là mẹ bảo vậy) do con gái mang ra, vậy là bố cứ điềm nhiên: “100% nhé!”, Không “Bắc Cạn” là không xong với tôi đâu”.

 

Bố khoái chí với món rượu này, vì sự thực bố đâu uống được rượu, dạo trước mỗi lần bố dặn con gái: “Bố đi gặp đồng bọn đây, con gái ở nhà ngoan, chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu nhé!” là y lệnh, nghe tiếng xiêu vẹo của bố loạch xoạch mở cổng về thì bên trong nhà con gái đã chuẩn bị sẵn, chậu, khăn và một cốc chanh muối, tươm tất để bên, bố chỉ việc gật gật đầu cười hài lòng.

 

Trở lại tiệc cưới, bố làm hả hê, vừa ý tất thảy mọi quan khách về mức độ nhiệt tình và hết mình thì bỗng “Đi đêm lắm có ngày gặp ma” một chú "chiến hữu" chè chén mọi khi sinh nghi khi bố tỉnh táo như vậy thì bày trò đổi chén, bị phát hiện may chỉ có mấy anh em với nhau nên dễ thông cảm, bố làm vẻ tức giận: “Ai vừa đổi rượu của mình ý nhể. Để thằng em phát hiện ra ô nhục quá đi mất. Ta đây coi trọng danh tiết hơn mạng sống. Anh đây tong tắng nhé!". Mẹ ngoảnh sang thì thầm với con gái: “Trong trắng như tờ giấy than chứ, bố mày nói nhịu lại còn thiếu nữa”. Con gái bụm miệng cười.  

 

Sau đó mẹ chạy ra, rền rĩ với các anh em, bạn bè: “Tiếp bao nhiêu là khách, uống ngần ấy rượu để mà tan tành cái dạ dày đi à? Tiêu tốn bao nhiêu Tràng vị khang của tôi rồi, người ta có thương yêu thì mới nhắc nhở, quan tâm đến, chứ người dưng nước lã thì để ý làm gì. Đến bản thân mình còn chẳng thương lấy thì còn biết thương yêu đến ai, rồi ai mà yêu cho nổi”. Bố hả hê trong dạ vì có người “Đỡ đạn” cho vụ đổi rượu, song vẫn lên giọng oai ghê ghớm: “Cả cuộc đời này chả tiếc, tiếc gì cái dạ dày bé tí teo”. Hôm đó hình như bố "thưởng" cho mẹ một chén vì có công tung hứng, nghĩ ra món rượu để có thể yên tâm uống an toàn trong ngày vui lớn nhất của con gái cả.

 

Năm nay cưới con gái út, có ai bưng rượu “Vodka Nga của nhà” ra cho bố?

 

Thiều San Ly