Phản hồi bài "Tôi có ngu ngốc khi bao che cho việc chồng ngoại tình?"

Tha thứ chính là sự trả thù vinh quang nhất

(Dân trí) - Mỗi lần có một vụ đánh ghen nào đó ồn ào trên mạng xã hội đều khiến tôi sợ hãi rùng mình. Vì tôi cũng đã từng là một “kẻ thứ ba”.

Tha thứ chính là sự trả thù vinh quang nhất - 1

Ảnh minh họa: Getty Images

Tôi đã thật sự may mắn khi vợ của người đàn ông tôi yêu không “đánh ghen” tôi một cách ầm ĩ như vậy. Dù thế, sự bao dung của chị ấy luôn khiến tôi cảm thấy xấu hổ mỗi khi nhớ về. Cũng chính sự bao dung của chị ấy đã làm tôi thay đổi và cố gắng sống tốt hơn.

Tôi khi đó còn trẻ, mới kết hôn. Chồng tôi là người đàn ông hiền lành, tốt bụng nhưng khô khan và có chút vô tâm. Vậy nên khi chuyển đến công ty mới, được làm việc với một người sếp hào hoa khéo ăn khéo nói khiến lòng tôi lay động.

Tôi đã lừa dối chồng mình, biết rõ rằng sai nhưng lại không thể dứt ra khỏi lưới tình đầy mật ngọt. Cho đến một ngày tôi nhận được một cuộc điện thoại. Là vợ sếp gọi.

Tôi gặp chị ấy trong nỗi sợ hãi, đã chuẩn bị cho mình những lời bào chữa và những điều tồi tệ nhất sẽ đến. Nhưng chị ấy, ngay cả một tiếng nặng cũng không có. Chị ấy chỉ nhìn tôi rất lâu rồi hỏi tôi: Em có còn yêu chồng em không? Chồng em có tốt với em không? Em làm như vậy có thấy có lỗi với chồng với con không? Nếu chị nhường chồng cho em, em có sẵn sàng bỏ chồng để đến với anh ấy không?…

Tôi xin lỗi chị ấy rằng tôi trót dại, mong chị bỏ qua, vì tôi cũng còn gia đình, còn con, hứa tuyệt đối không dám làm điều sai trái nữa. Chị ấy nhìn tôi, nói rất nhẹ nhàng: “Chị tin em. Vì chị biết, với phụ nữ, không có gì quan trọng bằng sự bình yên của gia đình và con cái. Chị làm vậy không chỉ bảo vệ gia đình chị mà còn giúp em bảo vệ gia đình em”.

Sau cuộc gặp gỡ đó, tôi và chồng chị tự hiểu vấn đề, không cần một lời nói nào thêm để chấm dứt mọi chuyện cả. Và tận trong sâu thẳm lòng mình tôi luôn biết ơn chị ấy. Tha thứ thật không dễ dàng gì, nhưng chị ấy đã làm được, còn làm một cách nhẹ nhàng. Còn tôi lại luôn mang trong mình cảm giác mắc nợ. Một món nợ ân tình không bao giờ trả được.

Kể ra câu chuyện đáng xấu hổ này, tôi chỉ muốn nói với chị rằng: Sự tha thứ đối với một người trót sai lầm đôi khi giống như một chiếc phao cứu rỗi cả cuộc đời họ. Và chị đừng hối hận vì những điều tử tế chị đã làm. Sự tha thứ của chị chính là sự trả thù một cách vinh quang giống như người ta vẫn thường nói.

Nếu như chị đã bao dung đến mức đó mà họ vẫn còn có thể phản bội chị một lần nữa thì họ không phải là con người. Vậy nên chị đừng lo sợ hay nuối tiếc gì cả. Vì chồng chị không xứng đáng với tình yêu của chị, không đáng để chị đau khổ. Còn người đàn bà kia thì lại càng không còn gì để nói.

Việc của chị bây giờ chỉ là sống thật vui vẻ. Đừng tin quá nhiều nhưng cùng đừng nghi ngờ đối phương và dằn vặt bản thân nữa. Cho đến cuối cùng, chị không làm sai bất cứ điều gì cả. Những gì chị có thể làm để bảo vệ gia đình đã vượt qua cả sự mạnh mẽ hiếm có của đàn bà rồi. Chị đã cho họ cơ hội còn nắm bắt cơ hội là việc của họ. Bây giờ chị chỉ cần sống để xem người ta đối xử lại với chị như thế nào thôi.

Phản hồi của độc giả L. N

Mời bạn tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Chuyện của tôi" bằng cách nhập "Nội dung bình luận" phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận". Các bình luận thú vị, phù hợp sẽ được chọn đăng trên chuyên mục Tình yêu - Giới tính. Trân trọng!