Một thiên thần vừa ra đi

(Dân trí) - Mấy ngày nay đâu đâu cũng nghe về bệnh sởi. Trên báo mạng, trên các diễn đàn người ta chia sẻ những câu chuyện đau lòng, những hình ảnh thương tâm của các em bé còn rất nhỏ đang từng ngày, từng giờ đấu tranh, chống chọi với bệnh tật, giữa lằn ranh của sự sống và cái chết, thấy mà xót xa.


Một thiên thần vừa ra đi



Có con đang còn nhỏ, lòng mẹ không tránh khỏi hoang mang, lo sợ. Sáng nào cũng vậy, công việc đầu tiên mẹ muốn làm ngay khi tỉnh giấc là tìm kiếm thông tin, xem diễn biến của cơn ác mộng mang tên Sởi đến đâu rồi. Hàng nghìn bạn nhỏ như con đã mắc sởi, hơn một trăm thiên thần nhỏ trên khắp cả nước đã lìa bỏ cha mẹ, gia đình ra đi, trong nỗi đau vật vã của người thân và ánh mắt đỏ hoe của bác sĩ, vì các bạn ấy quá nhỏ bé, non nớt, mà mùa bệnh lại thật vô tình.

Tim mẹ như bị bóp nghẹt mỗi khi đọc tâm sự của ai đó trên các diễn đàn rằng sinh linh bé nhỏ của họ đã đi rồi. Mẹ hiểu nỗi đau của họ. Chẳng đau đớn nào bằng vĩnh viễn mất đi đứa con mình dứt ruột đẻ ra, nuôi nấng chăm bẵm, nhìn nó lớn từng ngày... Mẹ nghĩ đến con bé bỏng của mẹ. Con vẫn hồn nhiên chơi với chiếc ô tô đồ chơi, đấy mới là thế giới của con, trong veo. Con đâu biết ngoài kia bất hạnh đã xảy ra. Ngay cả gọi mẹ, gọi ba con còn chưa biết cơ mà.

Có ích kỷ quá không khi mẹ luôn cầu nguyện dịch bệnh đừng sờ tới con? Biết là vậy nhưng đấy là điều lớn nhất, thường trực nhất trong suy nghĩ của mẹ. Mẹ tin ước muốn con mình được an lành, khỏe mạnh là ước muốn chính đáng của mọi bà mẹ trên thế gian này. Cầu mong đừng có thêm tin xấu nào nữa. Thượng đế đã ban cho các bố mẹ món quà vô giá là những đứa con, xin đừng mang chúng đi trong đau đớn, bệnh tật. Chúng còn quá nhỏ bé, yếu ớt để phải gánh chịu. Mong sớm mai tỉnh dậy, cơn ác mộng đã qua.

Mẹ Chít