Mỗi lần cãi nhau, chồng tôi lại gọi điện trách mẹ vợ không biết dạy con

Phong Vũ

(Dân trí) - Chồng và mẹ chồng gọi điện về nhà tôi, trách móc mẹ tôi nuông chiều và không biết dạy tôi.

Tôi 31 tuổi, kết hôn được 7 năm. Chưa bao giờ tôi nghĩ rằng, người đàn ông tôi yêu thương và tin tưởng lại có thể khiến tôi bẽ bàng đến mức này.

Khi yêu nhau, chúng tôi từng có quãng thời gian cuồng nhiệt, những năm đầu hôn nhân cũng rất hạnh phúc. Nhưng rồi khi tôi mang bầu, sinh con, mẹ chồng lên ở cùng, công việc khó khăn, mâu thuẫn vợ chồng bắt đầu xuất hiện. Đặc biệt, từ khi chúng tôi quyết định mua nhà, những cuộc xung đột ngày càng gay gắt.

Với tôi, chuyện vợ chồng cãi vã là điều khó tránh khỏi. Cuộc sống hôn nhân không thể lúc nào cũng êm đềm như thuở mới yêu. Nhưng điều khiến tôi đau lòng nhất không phải là những tranh luận, mà là cách anh ấy chọn để giải quyết mọi chuyện.

Tôi không thể tin rằng, người đàn ông từng hứa che chở cho tôi lại quay lưng nhanh đến thế.

Mỗi lần cãi nhau, chồng tôi lại gọi điện trách mẹ vợ không biết dạy con - 1

Chồng và mẹ chồng gọi điện trách móc mẹ tôi khi chúng tôi cãi nhau (Ảnh minh họa TD).

Hôm đó, chúng tôi bất đồng về tiền bạc và cách nuôi dạy con. Không ai chịu nhường ai, tôi giận quá nên bỏ lên phòng để bình tĩnh lại. Ít phút sau, tôi nghe tiếng chồng mình thì thầm với mẹ chồng. Rồi anh gọi điện cho ai đó, nhưng tức giận nên tôi cũng không để ý. Vài ngày trôi qua, cuộc sống vợ chồng tôi lại trở về bình thường như bao lần cãi vã khác.

Tuy nhiên, một lần, tôi đưa con về nhà ngoại chơi sau nhiều áp lực từ kinh tế, con cái, mối quan hệ với chồng. Lúc tâm sự với mẹ, tôi mới biết chuyện chồng mình từng gọi điện về, có lời lẽ không hay cách đây mấy tháng khi cãi nhau với tôi.

Anh trách móc rằng, tôi hỗn láo, cãi lại chồng, không biết chăm sóc gia đình. Mẹ chồng tôi cũng góp lời, nói tôi không khéo léo, không biết cách sống khiến con trai bà chịu khổ. Họ nói bố mẹ tôi quá nuông chiều tôi và hãy giáo dục lại con cái.

Nước mắt tôi cứ thế rơi. Đau lòng không chỉ vì chồng, mà vì mẹ tôi cũng bị tổn thương bởi chính con rể. Bố tôi tức đến mức từ ngày ấy, bố không còn đặt chân đến nhà con rể chơi nữa.

Tôi đứng lặng người, cảm thấy vô cùng bẽ bàng. Mẹ chồng - người tôi vẫn kính trọng - lại cùng con trai bà đẩy tôi vào tình cảnh này. Nhưng đau đớn hơn cả là mẹ ruột tôi phải nghe những lời không hay về con mình. Tôi có thể chịu tổn thương, nhưng tôi không muốn mẹ cũng đau lòng vì tôi.

Nghe mẹ nói, tôi không biết phải làm gì? Tôi không muốn một lần cãi vã lại biến thành vết thương lòng quá lớn như thế này. Nhưng tôi cũng không thể tiếp tục cuộc hôn nhân mà mỗi lần có chuyện, chồng tôi lại chọn cách lôi gia đình hai bên vào, thay vì cùng tôi giải quyết.

Tôi từng nghĩ, khi lấy chồng, mình sẽ có thêm một gia đình. Nhưng hóa ra, có những người dù là chồng, là mẹ chồng vẫn không thể nào trở thành điểm tựa. Giờ đây, tôi chỉ thấy mình cô đơn trong chính cuộc hôn nhân của mình.

Mẹ tôi khuyên bảo nhiều. Bà kể, cuộc hôn nhân của bà cũng từng bị gia đình chồng chê bai, trách móc. Bà khuyên tôi bình tĩnh, nghĩ đến con cái, cố gắng nhẫn nhịn vì chồng vất vả lo cho gia đình. Thương tôi nhưng mẹ không muốn hôn nhân của tôi tan vỡ, nếu mọi chuyện còn có thể giải quyết nhẹ nhàng.

Từ ngày biết chuyện, lòng tôi tràn đầy khó chịu. Vì con còn nhỏ, công việc của tôi lại bấp bênh, tôi chọn cách im lặng tiếp tục cuộc hôn nhân này. Dù vậy, một vết rạn đã hình thành. Tôi không thể vui vẻ với chồng hay mẹ chồng như trước. Gia đình tôi cũng không còn quý trọng con rể khi biết con gái phải chịu nhiều ấm ức.

Sống trong cảnh "bằng mặt không bằng lòng", tôi ngày càng cảm thấy áp lực và mệt mỏi. Mọi chuyện cứ chồng chất mà tôi không biết phải giải quyết ra sao?

Góc "Chuyện của tôi" ghi lại những câu chuyện trong đời sống hôn nhân, tình yêu. Bạn đọc có câu chuyện của mình muốn chia sẻ vui lòng gửi về chương trình qua hòm thư: dantri@dantri.com.vn. Câu chuyện của bạn có thể được biên tập nếu cần. Trân trọng.