“Mẹ đã gửi thư cho ông già Noel chưa?”

(Dân trí) - Sáng nay, vừa ngủ dậy cô con gái nhỏ đã hỏi tôi: "Mẹ đã gửi thư cho ông già Noel chưa?". Tôi bỏ phong thư con viết vào chiếc phong bì tự gấp rồi nói với con rằng: "Sau khi chở con đến trường, mẹ sẽ đi gửi bức thư này cho ông già Noel". Con bé hồi hộp hỏi: "Thư đi mấy ngày thì tới ông già Noel hả mẹ?".

“Mẹ đã gửi thư cho ông già Noel chưa?” - Ảnh 1.

Bức thư ấy con gái tôi đã loay hoay ngồi viết trong một buổi tối. Một bức thư ngắn với những dòng chữ non nớt của cô bé chưa đầy 7 tuổi. Sở dĩ con viết đi viết lại nhiều lần vì con sợ chữ xấu ông già không đọc được. Từ ngày viết thư, dù sáng mai trời rất lạnh con vẫn dậy sớm để không bị muộn giờ học. Vì con tin, nếu con ngoan, chắc chắn ông già Noel sẽ tặng quà.

Từ khi con gái bắt đầu lên ba tuổi, năm nào cũng thế, khi ở các cửa hàng, khu vui chơi trang trí những cây thông rực rỡ sắc màu, con lại bắt đầu háo hức về những món quà được tặng cho những đứa trẻ ngoan từ ông già Noel vào một đêm mùa đông lạnh giá.

Năm nào cận kề ngày giáng sinh, vợ chồng chúng tôi đều giả vờ hỏi nhau không biết năm nay con gái mình có được ông già Noel tặng quà không? Không biết con có đủ ngoan chưa khi mà những món quà chỉ dành cho những đứa trẻ biết vâng lời và ngoan ngoãn. Sau đó chúng tôi nói với con, chắc rằng con sẽ có quà, vì con rất ngoan. Những lúc như thế con bé thường cười hớn hở liệt kê danh sách những bạn trai nghịch ngợm ở lớp và cho rằng chắc chắn các bạn sẽ không nhận được quà.

Năm nay, con viết trong thư muốn được tặng một đôi giày vải màu hồng con thấy trong siêu thị. Để biết chính xác đôi giày vải con yêu thích, tôi phải dắt con đi siêu thị "chỉ điểm" với mục đích để tả cho ông già Noel biết kẻo ông lại tặng nhầm quà. Món quà sau đó sẽ được tôi bí mật đi mua, gói ghém thật xinh. Và tôi thực sự hạnh phúc khi nghĩ đến vẻ mặt của con gái mình khi một sớm mai thức dậy sớm, bò nhanh đến cuối chân giường và thấy hộp quà nằm ở đó.

Chiều qua, khi con gái tôi khoe với hai cậu bé hàng xóm về việc con đã viết thư cho ông già Noel xin giày, hai cậu bé kia liền cười ầm ĩ bảo con gái tôi là "đồ ngốc". "Hai anh ấy nói chẳng có ông già Noel nào cả, anh ấy nói rằng cô giáo cũng có thể trở thành ông già Noel". Tôi nhìn vẻ mếu máo của con gái, thương thật là thương "Vì hai anh ấy nghịch quá, không bao giờ được ông già Noel tặng quà nên mới nói như vậy đó". Thật may, con gái tôi đã tin tôi chứ không tin hai cậu bé hàng xóm.

Hôm nay, tôi kể chuyện lũ trẻ nói với nhau hôm qua, mẹ hai cậu bé kia cười ngất: "Nói thật với cô, tôi chẳng có thời gian để làm mấy trò quà cáp đó. Hồi nhỏ, bọn trẻ cũng thường ước mơ có quà như trong truyện cổ tích, tôi đã dắt bọn trẻ đến các cửa hàng, nơi bày bán đầy những bộ quần áo, mũ, chòm râu và những hộp quà để chỉ cho chúng thấy rằng chẳng có ông già Noel thật nào hết, và quà là do những ông bố bà mẹ tự bỏ tiền ra mua lấy. Từ đó chúng không còn đòi quà mỗi dịp Giáng sinh nữa".

Tôi không biết hành động của chị ấy là nên hay không nên, nhưng tôi biết chắc hai đứa con của chị đã không có được niềm vui, niềm tin vào phép màu tuyệt vời như con gái tôi đã có.

Cách đây không lâu báo chí đưa tin, một cô giáo ở bang New Jersey(Mỹ) đã tiết lộ với một nhóm học sinh lớp 1 rằng ông già Noel không có thật. Nhiều cô cậu bé đã trở về nhà với gương mặt ủ rũ vì chúng vốn tin những phép nhiệm màu là có thật và ông già Noel sẽ đi phát quà cho chúng vào đêm Giáng sinh. Tiết lộ này của cô giáo ngay lập tức gây tranh cãi. Một số ca ngợi cô giáo đã trung thực với học sinh, nhưng phần đa tỏ ra phẫn nộ vì cho rằng hành động của cô giáo này đã đánh cắp tuổi thơ của lũ trẻ. Ngay sau đó, hiệu trưởng ngôi trường đó đã gửi thư xin lỗi phụ huynh vì hành động thiếu suy nghĩ của nữ giáo viên.

Tương tự, một bà mẹ ở Anh đã nổi giận khi nhà trường nói với học sinh "ông già Noel không có thật". Bà cho rằng, việc giữ cho các con tin vào điều đó là lựa chọn của bà, và họ đã tước bỏ phép nhiệm màu Giáng sinh khỏi con bé. Dù sau đó được trường xin lỗi nhưng bà vẫn không thôi tức giận.

Nói dối, dĩ nhiên không hề tốt. Nhưng có những lời nói dối không hề có hại và không nhất thiết phải nói ra, đặc biệt là với lũ trẻ. Những đứa trẻ nhỏ bé, chúng luôn tin vào sự lung linh của những phép màu, đó là điều tuyệt vời mà những người lớn chúng ta không có.

Còn gì vui hơn khi những đứa con của bạn tin rằng nếu chúng ngoan, nếu chúng biết nghe lời, nếu chúng làm việc tốt thì sẽ nhận được quà từ ông già Noel. Còn gì tuyệt vời hơn khi nhìn thấy vẻ háo hức hân hoan trên khuôn mặt bé thơ của chúng khi tin rằng món quà mơ ước của mình đã trở thành hiện thực.

Rồi sẽ đến một ngày con sẽ nhận ra chẳng có ông già Noel nào xuất hiện trong nhà mình mỗi đêm giáng sinh, và những món quà mình có được đều tự do bố mẹ mình mua lấy. Nhưng đó là chuyện của ngày mai khi con lớn, và tôi tin chắc không có đứa trẻ nào sẽ cảm thấy giận dỗi hay thất vọng vì bị bố mẹ lừa dối suốt tuổi thơ vì điều đó. Ngược lại, đó sẽ là những kỉ niệm, những kí ức đẹp đẽ không bao giờ lặp lại trong cuộc đời mỗi người.

Con gái tôi biết rằng những ông già Noel xuất hiện đầy ngoài đường kia là giả. Nhưng con vẫn tin, ở một nơi xa xôi nào đó có ông già Noel thật sẽ mang quà tới cho con vào đêm Giáng sinh. Tôi nghĩ đến một ngày, có thể là năm sau hoặc vài năm nữa thôi con tôi sẽ phát hiện ra sự thật. Nhưng kệ, hãy cứ để cho mọi thứ tự nhiên đến khi con khôn lớn và trưởng thành.

Chiều này đi đón con, tôi sẽ nói: "Thư con viết ông già Noel đã nhận được rồi, có lẽ giờ này ông đang chọn quà cho con đó". Tôi luôn dạy con không được nói dối, nhưng thú thật tôi không cảm thấy ngại ngùng hay xấu hổ khi nói dối con như vậy.

Lê Giang


Chúc bạn mùa Giáng sinh vui vẻ và ấm áp.