Kiếp hồng nhan

Ngay từ năm đầu tiên bước chân vào giảng đường đại học Luật, Trà đã là hoa khôi. “Hồng nhan bạc mệnh”, gặp lại Trà sau gần 20 năm, tôi buồn vì câu nói xưa đã vận vào cô mất rồi.

 
Kiếp hồng nhan - 1


Nhà Trà ở Tuyên Quang. Bố mẹ Trà là giáo viên, dạy bảo con cái từng ly từng tý nên cô hiểu giới hạn của mọi việc và không quá mất thời gian vào những chuyện không liên quan đến học tập. Phải đến năm thứ 4, Trà mới nhận lời yêu một chàng trai ở Hà Nội. Ai cũng khen Trà khéo nhìn người bởi sau khi tốt nghiệp và làm đám cưới, Trà có một công việc ổn định và một người chồng là giám đốc ở một công ty lớn. Với chúng tôi, ra trường, mỗi người một ngả, ít có điều kiện gặp gỡ. Người như Trà gặp nhiều may mắn trong công việc, gia đình. Còn chúng tôi, cố chạy đôn chạy đáo cũng chỉ xin vào làm những chỗ làng nhàng, thu nhập đủ nuôi thân.

 

5 năm sau ngày ra trường, chúng tôi tổ chức họp lớp. Trà đi ôtô, lộng lẫy và sang trọng như một quý bà. Ở cô toát lên vẻ đẹp của một người đàn bà thành đạt và đủ đầy khiến nhiều bạn gái trong lớp phải ghen tị. Cô đã có một cậu con trai 3 tuổi, một ngôi biệt thự ở thành phố, một người chồng đầy triển vọng với một công việc nhiều người mơ ước. Trà chỉ đến góp vui với bạn bè chừng một tiếng rồi về. Cô bảo có rất nhiều việc đang đợi cô và hẹn sẽ đền mọi người vào một dịp khác... Trà đi rồi, không khí như trầm xuống. Các chàng trai vẫn còn độc thân lại có dịp ca cẩm về sự lận đận của mình và trong tâm trí, hẳn nhiều người cũng ao ước có một người vợ vừa đẹp, vừa tài giỏi như Trà.

 

Thời gian trôi đi, Trà không làm ở cơ quan nhà nước nữa, cô chuyển ra ngoài làm, hiện là giám đốc một công ty lớn.

 

Sau vài lần chuyển cơ quan, cuối cùng tôi quyết định về làm biên tập viên ở một tòa soạn báo... Một chiều cuối đông, sau giờ làm việc, tôi nhận được điện thoại của Trà hẹn ra quán cà phê nhỏ ở đường Văn Cao. Thú thật, tôi rất bất ngờ về cuộc hẹn này bởi lâu rồi chúng tôi không liên lạc với nhau. Không giống mọi lần gặp mặt, Trà chủ động hỏi tôi về công việc, gia đình...

 

“Vậy bạn là một người hạnh phúc!” - Trà nói vậy, mỉm cười và khi ngước khuôn mặt đẹp lên nhìn tôi, trong khóe mắt cô là những giọt nước trong veo đang trực trào ra. Trà kể: “Mình và chồng ly hôn mấy tháng nay. Thằng con trai duy nhất của mình đang du học ở Mỹ. Mình cứ mải miết chạy theo công việc, để đến một ngày, mình phát hiện ra chồng mình sống với một cô sinh viên xinh đẹp chỉ đáng tuổi con. Mối quan hệ đó trước đây ầm ĩ lắm, giờ thì...

 

Bình thường mình cũng cứng rắn lắm, nhưng hôm đó đã phải tỏ ra rất mềm mỏng, như để níu kéo những sợi dây tình cảm vốn đã mong manh giữa hai người. Nhưng mọi sự nỗ lực của mình đều vô ích. Anh ấy đã quyết định đến sống với cô gái kia. Bạn làm báo, có nhiều va chạm trong cuộc sống, bạn hãy giải thích cho mình đi, tình yêu là gì vậy mà khiến người ta sẵn sàng đập phá một cung điện cả đời gây dựng để đến sống trong một ngôi nhà quá đỗi bình thường?”.

 

Thật khó để trả lời câu hỏi của Trà. Ngoài vẻ đài các, sang trọng vốn có, giờ trong Trà có cả một nỗi xót xa.

 

Theo ĐSPL