Đàn bà - nếu đàn ông cho họ nỗi đau

(Dân trí) - Thật ra trong chuyện tình cảm đàn bà rất hào phóng. Đàn ông cho họ cái gì, họ sẽ cho lại nhiều hơn.

Đàn bà - nếu đàn ông cho họ nỗi đau - 1

Em gọi điện, giọng điệu không ra buồn không ra vui: “Hôm nay bỗng nhiên anh ấy quỳ xuống xin em cho anh ấy cơ hội. Điều này em đã chờ mong rất lâu, vậy mà không hiểu sao tự nhiên lòng dửng dưng đến lạ. Lẽ nào em đã không còn yêu anh ấy nữa?”.

Họ đã từng yêu nhau, rất yêu nhau. Cuộc sống của họ rất khó khăn, đường con cái cũng vô cùng vất vả. Để có một đứa con ẵm bồng cho hạnh phúc thêm trọn vẹn, họ đã bỏ ra không biết bao nhiêu công sức bạc tiền. Nhưng hạnh phúc là thứ không thể định nghĩa được làm sao cho nó đủ đầy. Anh chồng ngoại tình, chẳng hiểu sao lại cứ lún sâu dây dưa dù vợ đã hết lời khuyên nhủ.

Em từng nói: “Em biết anh ấy chỉ là không vượt qua một phút yếu lòng, huống gì đàn bà một khi đã muốn có một ai thì không thiếu gì thủ đoạn. Chỉ cần anh ấy còn yêu em, em nhất định phải kéo anh ấy quay về.” Tôi từng nghĩ, cớ sao cứ phải khổ làm vậy, yêu đến bất chấp trái tim mình chịu nhiều thương tích.

Nhưng người chồng như thể bị bỏ bùa mê, cứ hứa hẹn “tha thứ cho anh lần cuối” mà rồi vẫn dây dưa không dứt. Một vài cuộc gọi lén lút, dăm ba tin nhắn vội vàng xóa đi, em biết hết. Nhưng rồi em kệ: “Tình cảm là thứ kì lạ lắm, càng cố cản ngăn như càng đổ thêm dầu vào lửa, thôi thì cứ kệ, anh ấy đi chán chắc sẽ quay về”.

Em vẫn chăm lo cho chồng, chỉ là không còn tra hỏi chuyện đi sớm về khuya, không còn tò mò xem điện thoại. Em lấy công việc làm vui, lấy con làm động lực sống. Và kì lạ thay, em thấy sống như vậy nhẹ nhàng hơn so với việc cứ phải khổ sở giận hờn.

Rồi cũng đến ngày chồng em kết thúc cơn mê, trước sự hững hờ dửng dưng của vợ liền quỳ xuống van xin tha thứ. Cái điều ấy em đã mong chờ từ lâu lắm, vậy mà trong phút giây ấy không mảy may mừng vui. Hóa ra là từ khi em quyết định không quan tâm cũng là khi em không còn mong đợi gì nữa. Đàn bà một khi còn trách móc giận hờn níu kéo là còn yêu thương, đến khi họ dửng dưng thì mọi thứ thật sự đã kết thúc rồi.

Nhân chuyện của của em, tôi nhớ lại một ngày vài năm trước, một người bạn của tôi cũng gọi điện với một giọng điệu rất tươi vui: “Cuối cùng thì lão ấy cũng chịu kí đơn ly hôn rồi mày ạ. Lão ấy trách tao tàn nhẫn, nhưng kéo dài chỉ làm khổ nhau thôi”.

Là ly hôn cơ mà, là hai người từng yêu thương gắn bó nay quyết định tách rời, là vợ chồng bao năm gối chăn giờ đôi người đôi ngả. Là chuyện buồn, cớ sao bạn ấy lại có thể hân hoan như thể vừa trút bỏ một gánh nặng?

Đàn bà một khi đã yêu thì quên cả đường đi lối về, mà khi đã hết yêu thì lạnh lùng đến tàn nhẫn. Ai đó đã từng nói: Thật ra trong chuyện tình cảm đàn bà rất hào phóng. Đàn ông cho họ cái gì, họ sẽ cho lại nhiều hơn. Đàn ông cho một căn phòng, đàn bà sẽ biến nó thành tổ ấm. Đàn ông cho rau cho thịt, đàn bà sẽ nấu những bữa ăn. Đàn ông cho sự quan tâm, đàn bà sẽ trao cả trái tim mình không ngần ngại. Nhưng nếu đàn ông dùng dao rạch một nhát lên tấm áo hôn nhân, đàn bà sẽ biến nó thành cái giẻ lau ngay tức khắc. Thứ đàn bà cho đi lúc nào cũng nhiều hơn thứ họ đã nhận về, cả tình yêu và nỗi đau khổ.

Khi một cuộc hôn nhân dừng lại, dù là vì mong muốn của người trong cuộc thì nhất định cũng không phải chuyện gì vui. Cũng như người bạn tôi kể trên, vui mừng thoát ra một cuộc hôn nhân nhưng mấy năm rồi không còn dám mở lòng với một ai khác. Sau một lần dang dở, bạn trở nên hoàn toàn vô vọng và mất niềm tin, vui hay buồn cũng chông chênh không rõ.

Đời người có nhiều cuộc hành trình dài ngắn khác nhau. Nếu đã cùng nhau đi tới ngõ cụt đường cùng thì ắt phải tìm lối rẽ. Nhưng không nên vì một đoạn đường ghồ ghề, không nên vì một con dốc mà cho rằng con đường phía trước đều khó đi như vậy.

Nếu con đường này không thể đi, ta tìm con đường khác. Tình yêu cũng vậy, kết thúc là để bắt đầu.

Lê Giang

Thông tin doanh nghiệp - sản phẩm