Câu chuyện đôi vợ chồng 40 năm ân cần chăm sóc nhau khiến bạn trẻ ngưỡng mộ

(Dân trí) - Trên chuyến bay đêm, cô bạn Hà Trang lắng nghe câu chuyện của một đôi vợ chồng "ở với nhau 40 năm có lẻ rồi mà chưa một ngày to tiếng với bác câu nào".

Hà Trang là tác giả của cuốn sách "Tạm biệt, em ổn". Cô đồng thời cũng là một cây viết tản văn được nhiều bạn trẻ yêu thích trên mạng xã hội. Facebook cá nhân của cô có hơn 170.000 người theo dõi. Những câu chuyện do Trang viết hầu hết xoay quanh những vấn đề của người trẻ, nhân sinh, tình yêu...

Câu chuyện này được Trang đặt tên là "Chuyến bay đêm", được cô chia sẻ trên Facebook ngày 7/5. Chuyện kể về tình cảm của một đôi vợ chồng già, qua con mắt của một cô gái trẻ đã thu hút hơn 60.000 lượt thích và 16.000 lượt chia sẻ.

"Chuyến bay đêm..

2 vợ chồng bác trung tuổi, mái đầu điểm bạc ngồi cạnh tôi.

Bác nam cười nhìn tôi rụt rè hiền lành:

- Cô ơi! Cho bác hỏi?...

- Dạ!

- Cái tay này (chỉ vào cái ngăn cách giữa ghế) có nhấc lên được ko?

- Dạ được bác ạ! Cháu làm cho.

Bác cười:

- Cám ơn cô! Đây là lần đầu bác đi máy bay nên chả biết đường nào mà lần.

Tôi nhét headphone vào tai và nhắm mắt, thành phố và những ánh đèn mờ mờ lại phía sau, ca khúc "all of me" văng vẳng trong tai.. 1 giờ phút thật dài và ngày thật ngắn đã trôi qua phía sau... Tôi đã muốn ngủ nhưng 2 bác bên cạnh nói chuyện to quá, thoạt đầu - tôi định nhắc, nhưng.. lại thôi

Câu chuyện hút hơn 60.000 Like và 16.000 Share trên Facebook
Câu chuyện hút hơn 60.000 Like và 16.000 Share trên Facebook

2 bác bên cạnh cứ rì rầm những câu chuyện k đầu k cuối:

- Bà thích đi du lịch nữa thì đợt sau đi nhé!

- Tôi dạo này tiền đình đau đầu lắm, đi máy bay bị ù tai.

Bác nam loay hoay tìm gì đó trong chiếc túi vải, tôi thấy ít bông gòn, bác ta vê vê tròn lại và nhét vào tai bác gái, cười xoè:

- Bà hết đau tai chưa?

Bác gái gật gật.

Bác cẩn thận bóc chai nước mấy anh chị tiếp viên phát cho lúc đầu rồi đưa bác gái, không quên dặn:

- Bà uống cẩn thận không nghẹn.

Tôi cứ bị cuốn vào cách hành xử nhẹ nhàng ân tình của 2 con người luống tuổi đó. Cách bác trai tắt đèn đọc sách trên máy bay và nhìn bác gái hỏi liên tục những câu như:

- Bà hết chói mắt chưa?

- Bà dựa vào vai tôi mà ngủ cho đỡ mệt.

- Bà có đau đầu ko?? Tôi bóp đầu cho bà nhé!!

Cứ như vậy suốt chuyến bay - mà quên đi sự có mặt của người bên cạnh.

Bay được 30 phút bác lại rụt rè:

- Cô ơi...!

- Dạ?...

- Cô đổi cho bà nhà tôi chỗ của cô được không? Bà ấy muốn ngồi gần cửa sổ xem ở dưới thế nào?

Tôi vui vẻ đổi chỗ cho bác.

Bác thật thà:

Hai vợ chồng tôi cả đời vất vả, tuổi trẻ chỉ đi làm thuê cho người ta, hôm tết bà nhà tôi bảo hay ốm, hay mệt xong toàn nói gở, bà ấy bảo cả đời chưa bao giờ đi du lịch máy bay, nên đợt này tôi quyết tâm cho bà ấy đi 1 chuyến. Hôm 30/4 lẽ ra đi rồi mà vé đắt quá. Đến tận hôm nay vé mới rẻ nên quyết tâm động viên cho bà ấy đi. Lần đầu chưa quen nên bà ấy mệt.

Những câu chuyện của bác cứ cuốn tôi đi cho đến lúc phi hành đoàn nhắc đã sắp hạ cánh.

...

Tôi không biết tình yêu được định nghĩa cụ thể như thế nào? Ra làm sao? Người ta viết hàng trăm câu truyện ngôn tình để mô tả về nó và hàng ngàn câu chửi bới cũng ...về nó.

Tôi cũng không biết thời gian ngắn - dài cho 1 mối quan hệ được đo bằng định lượng thế nào? 1 tháng? 1 năm? 10 năm? Hay cả 1 đời người? 1 kiếp?

Nhưng tôi biết 1 điều chắc chắn là: tình yêu chính là ánh mắt bác gái kia nhìn tôi khi đổi chỗ gần cửa sổ và nói:

- Ông ấy cẩn thận lắm, chỉ sợ bác ốm, mệt và không ngắm được cảnh, ở với nhau 40 năm có lẻ rồi mà chưa 1 ngày to tiếng với bác câu nào dù các bác khó khăn lắm...

Tôi cứ trôi vào thứ cảm xúc rất đỗi nhẹ nhàng đó!

Nó mơn man trên cánh tay tôi, nhẹ vào tim tôi khi nhìn thấy ánh mắt họ nhìn nhau không dứt mà tôi chưa gặp được ở bất cứ người trẻ nào... Dù người trẻ họ nói trăm câu, ngàn câu yêu đương xa hoa phù phiếm, họ thề nguyền sống chết tỷ lần, nhưng họ lại dễ dàng cảm thấy mọi thứ "cũ" đi vì cái mới hơn, chịu sự hấp dẫn của cám dỗ hơn và cũng dễ dàng quên nhau hơn..

Và tất nhiên

Có mấy ai hi sinh vì nhau được..

Bao nhiêu tiền của? Bao nhiêu giàu có? Để mua được sự ứng xử ấy của 2 cá nhân nguyện gắn bó cả đời với nhau?...

Tối nay... thành phố này rất buồn... lại lắm tơ vương...".

Đọc câu chuyện này, bạn Nguyễn Hương Giang cảm thán: "Cả đời mình, chẳng mong gì nhiều, chỉ mong có 1 người như bác trai trong câu chuyện trên ở cạnh. Chứ giàu mà đối xử với nhau bạc thì giàu làm gì".

Bé Bé Hạt Tiêu bình luận: "Ôi! Hạnh phúc tuổi già. Thật là cảm động vì cử chỉ cũng như hành động của bác đã nói lên được nghĩa tình, tình cảm vợ chồng của 2 bác mãi gắn liền với thời gian".

Lê Hằng kể chuyện gia đình mình: "Bố em cũng ân cần lắm, mẹ em say xe, mỗi lần bố đưa mẹ đi công tác cùng, xe cứ phải dừng liên tục vì mẹ mệt mà chả bao giờ bố nặng lời. Còn cười khì khì chọc mẹ, mẹ say cáu lại bố còn cười hơn... Bố mẹ em là hình mẫu để lớn lên em cố gắng sống để được một tình yêu, tình nghĩa như thế!".

Bạn Nga Thanh Thái nhận xét: "Đọc xong. Ngẫm, thấy đời người chỉ cần có vậy. Con cái lớn rồi cũng bay đi theo hoài bão của chúng, chỉ còn lại hai vợ chồng, trước những mưu sinh, mà vẫn làm được như hai bác này mới là phi thường".

Đỗ Huyền Trang: " Để được như này ngày xưa cụ bà phần lớn đều có sự hi sinh rất lớn. Nhưng họ may mắn khi có được người đàn ông hiểu được sự hi sinh đó. Về những năm tháng tuổi già này họ được bù đắp vì những gì họ đáng có".

M.C