Bộ ảnh độc của nhóm 9X mê nhiếp ảnh về những con người Hà Nội
(Dân trí) - Vươn ra khỏi khuôn hình, mỗi nhân vật trong bộ ảnh "Humans of Hà Nội" tự nói lên câu chuyện của chính mình. Mỗi câu chuyện đều riêng tư và cuốn hút người xem.
Một nhóm nhiếp ảnh 9x Hà thành đang thực hiện dự án ảnh chân dung con người Thủ đô theo phương thức khá độc đáo và mới lạ. Nhóm nhiếp ảnh trẻ tuổi tự giới thiệu về dự án: "Humans of Hà Nội (Con người Hà Nội) là một "công trình" chúng tôi đang nỗ lực đặt những viên gạch dầu tiên vào năm 2014 dựa trên cảm hứng từ Humans of New York.
Chúng tôi mong muốn sẽ lưu giữ lại những khoảnh khắc giản dị về cuộc sống, về từng người đang sinh sống, làm việc tại Hà Nội hoặc chỉ ghé qua mảnh đất này. Hy vọng, những câu chuyện nhỏ giản dị này sẽ giúp bạn dễ dàng phá bỏ những bức tường vô hình ngăn cách giữa bạn và tôi, giữa bạn và cuộc sống xung quanh mình.
- Kỷ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời ông là gì ạ?
- À kỷ niệm đáng nhớ nhất ấy hả… Trong trận đánh Điện Biên Phủ, trên đồi A1, ông và đồng đội từng bắt được tướng Tua-rê của Pháp đấy cháu ạ. Mỗi năm ông chỉ mong tới ngày 7/5 - ngày chiến thắng Điện Biên Phủ để gặp các đồng đội cũ thôi.
Chúng tôi mong muốn sẽ lưu giữ lại những khoảnh khắc giản dị về cuộc sống, về từng người đang sinh sống, làm việc tại Hà Nội hoặc chỉ ghé qua mảnh đất này. Hy vọng, những câu chuyện nhỏ giản dị này sẽ giúp bạn dễ dàng phá bỏ những bức tường vô hình ngăn cách giữa bạn và tôi, giữa bạn và cuộc sống xung quanh mình.
Chúng tôi muốn nói rằng, phía sau mỗi người luôn có một câu chuyện. Chia sẻ cho chúng tôi câu chuyện của bạn, và chúng tôi sẽ mang nó đến với mọi người. Bạn có thể bắt gặp chúng tôi ở mọi ngóc ngách của Hà Nội. Hãy nói bạn ở đâu, chúng tôi sẽ đến".
Nếu như trước đây, những bộ ảnh về người Hà Nội chỉ dừng ở việc phản chiếu dáng vẻ, khuôn mặt, làm toát lên một phần tính cách đặc trưng nào đó của con người thì bộ ảnh Humans of Hà Nội khắc hoạ được cả một con người nhờ những câu chuyện ngắn (thậm chí rất ngắn) mà nhân vật chia sẻ.
Những bức ảnh luôn đi kèm câu chuyện thú vị của nhân vật, khiến cho người xem có cảm giác như được gặp gỡ trực tiếp, trở nên thân quen với người trong ảnh.
Nhóm nhiếp ảnh 9x gồm 6 người đã lang thang tới khắp các ngóc ngách của Hà Nội để gặp gỡ, làm quen với nhân vật để tìm hiểu câu chuyện của họ. Các bạn thường đặt nhiều câu hỏi cho nhân vật, như: Điều gì làm bạn cảm thấy hạnh phúc nhất? Ai là người bạn ghét nhất? Bạn mơ ước gì...
Những câu chuyện chân thật và thú vị nhất được nhóm chắt lọc và chia sẻ trên một trang mạng xã hội thu hút hơn 7.000 người theo dõi chỉ sau 3 tháng. Hơn thế nữa, những câu chuyện thú vị này đều được dịch sang tiếng Anh, để giúp người nước ngoài hiểu thêm về văn hoá và con người Hà Nội.
Một số bức ảnh thuộc dự án Humans of Hà Nội của nhóm nhiếp ảnh 9X:
"Có lần tôi tới Nhà hát Lớn Hà Nội, tôi đã chứng kiến những người trẻ chơi violin và kèn, tôi nhận ra một điều là mặc dù thế hệ cha ông của các bạn phải chiến đấu với người Mỹ và người Pháp nhưng họ vẫn có thể nghĩ đến việc gửi con em mình tới trường học nhạc.
Còn những nước khác, khi họ lâm vào chiến tranh họ chỉ nghĩ tới việc làm cách nào để chiến thắng mà không bao giờ nghĩ tới nghệ thuật hay âm nhạc, đó là điều tôi muốn gửi gắm đến các bạn. Dân tộc các bạn thật tuyệt vời!”
Còn những nước khác, khi họ lâm vào chiến tranh họ chỉ nghĩ tới việc làm cách nào để chiến thắng mà không bao giờ nghĩ tới nghệ thuật hay âm nhạc, đó là điều tôi muốn gửi gắm đến các bạn. Dân tộc các bạn thật tuyệt vời!”
- Hai bạn hóa trang nhân vật gì vậy?
- Bọn mình không hóa trang, chỉ là thích mặc đồ lính thôi. Chúng mình rất yêu nước và có mong muốn được bảo vệ Tổ quốc.
- Hạnh phúc của em là gì? - Có người yêu.
- Thế em có người yêu chưa? - Em có từ hồi lớp 3 rồi nhé. Mà sao chị lại hỏi em có người yêu chưa, chị định làm người yêu em à?
- Bọn mình không hóa trang, chỉ là thích mặc đồ lính thôi. Chúng mình rất yêu nước và có mong muốn được bảo vệ Tổ quốc.
- Hạnh phúc của em là gì? - Có người yêu.
- Thế em có người yêu chưa? - Em có từ hồi lớp 3 rồi nhé. Mà sao chị lại hỏi em có người yêu chưa, chị định làm người yêu em à?
- Em ghét điều gì?
- Em ghét nhất bạn Kiên! Bởi vì hồi lớp 3bạn ấy đè em, bạn ấy 55kg còn em có 30kg thôi. Bạn ấy đè em bẹp dí, suýt chết!!!
- Em ghét nhất bạn Kiên! Bởi vì hồi lớp 3bạn ấy đè em, bạn ấy 55kg còn em có 30kg thôi. Bạn ấy đè em bẹp dí, suýt chết!!!
”Em bị áp lực lớn từ những kì vọng của bố mẹ cho mình. Bố em hay bảo là ngày xưa tao làm gì có điều kiện như mày bây giờ. Đáng nhẽ giờ mày phải khá hơn bây giờ nhiều lần.”
"Hạnh phúc của mình là đến bây giờ vẫn còn sống sót. Cái chết vẫn luôn rình rập khắp nơi, như là đi sang đường vậy, ta phải để ý để không bị đâm xe. Nhưng với mình sống chết đều có số, cho dù có điều gì xảy ra đi chăng nữa thì mình vẫn sống chết để làm những điều mà mình thích!"
- Ông có yêu Hà Nội không ạ? - Có chứ, ông rất yêu Hà Nội, yêu Hà Nội nhất cho tới Sài Gòn rồi tới Huế.
- Tại sao ông yêu Hà Nội ạ? - Bởi vì ông Lý Công Uẩn đấy!
- Ông sống Hà Nội lâu chưa? - Ông sống được 40 năm rồi, ông là người Sài Gòn ra ngoài này chiến đấu, ông bị ngăm một viên đạn ở vai đây này. Ông yêu Hà Nội lắm. À này, các cháu đừng lấy vợ nhé!
- Tại sao ông yêu Hà Nội ạ? - Bởi vì ông Lý Công Uẩn đấy!
- Ông sống Hà Nội lâu chưa? - Ông sống được 40 năm rồi, ông là người Sài Gòn ra ngoài này chiến đấu, ông bị ngăm một viên đạn ở vai đây này. Ông yêu Hà Nội lắm. À này, các cháu đừng lấy vợ nhé!
- Kỷ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời ông là gì ạ?
- À kỷ niệm đáng nhớ nhất ấy hả… Trong trận đánh Điện Biên Phủ, trên đồi A1, ông và đồng đội từng bắt được tướng Tua-rê của Pháp đấy cháu ạ. Mỗi năm ông chỉ mong tới ngày 7/5 - ngày chiến thắng Điện Biên Phủ để gặp các đồng đội cũ thôi.
"Niềm hạnh phúc của anh là tối được về nhà với vợ. Năm trước đi làm tận Sài Gòn nên nhớ vợ lắm, năm nay làm ở đây là được gần vợ rồi." (cười lớn)
"Anh ấy là người Áo, tôi là người Hungary. Chúng tôi gặp nhau vào mùa hè tại Rumani. Năm ngoái, anh ấy đã cầu hôn tôi ngay tại ngọn núi đẹp nhất ở Áo và tôi đồng ý ngay lập tức."
”Điều hạnh phúc của chị đó là từ một giấc mơ mông lung, không tiên đoán trước mà có thể thực hiện được - như là biến vô hình thành hữu hình vậy. Chị đã từng mơ được sờ và cảm nhận Châu Phi, năm ngoái chị đã thực hiện được nó. Và khi về, chị đã có một em bé (lai Pháp), tên là Chôm Chôm..”
- Cô có cảm thấy hạnh phúc với cuộc sống hiện tại không ạ?
- Ừm, cũng hơi khó nói cháu ạ, vì chú mất rồi. Hiện sáng cô đi bán nước, chiều đi dọn nhà giúp người ta, kiếm tiền nuôi 4 đứa con ăn học. Nhưng thấy các con của cô trưởng thành là cô cũng ấm lòng rồi.
"Hạnh phúc của anh quá đơn giản, ngày xưa đi bộ đội về lấy cô gái mình yêu cùng quê, sinh được 3 đứa con ngoan. Cuộc sống tuy vất vả nhưng mình vẫn phải vượt qua. Trước đây thế nào thì bây giờ anh vẫn thế, vẫn màu áo lính năm xưa. À mà anh chào được bằng 7 thứ tiếng đấy! Nhiều khi cũng chả cần trường lớp nào đâu, xã hội nó dạy mình hết.”
- Cô có cảm thấy hạnh phúc với cuộc sống hiện tại không ạ?
- Ừm, cũng hơi khó nói cháu ạ, vì chú mất rồi. Hiện sáng cô đi bán nước, chiều đi dọn nhà giúp người ta, kiếm tiền nuôi 4 đứa con ăn học. Nhưng thấy các con của cô trưởng thành là cô cũng ấm lòng rồi.
"Hạnh phúc của anh quá đơn giản, ngày xưa đi bộ đội về lấy cô gái mình yêu cùng quê, sinh được 3 đứa con ngoan. Cuộc sống tuy vất vả nhưng mình vẫn phải vượt qua. Trước đây thế nào thì bây giờ anh vẫn thế, vẫn màu áo lính năm xưa. À mà anh chào được bằng 7 thứ tiếng đấy! Nhiều khi cũng chả cần trường lớp nào đâu, xã hội nó dạy mình hết.”
Mai Châm
(Ảnh: Humans of Hà Nội)