Những cảm xúc đặc biệt của thầy cô nước ngoài nhân ngày nhà giáo Việt Nam
(Dân trí) - “Điều giữ chân chúng tôi gắn bó với mảnh đất này chính là tình yêu của học trò mỗi dịp tới lớp, và ngày 20.11 càng đặc biệt hơn nữa đối với chúng tôi khi nhận được những tình cảm, những lời cảm ơn rất chân thành từ các học trò Việt Nam”, cô Faith Hellyer, người Úc, một giáo viên tại trung tâm Anh ngữ GLN chia sẻ.
“20.11 là một ngày vô cùng hạnh phúc”
Mỗi năm tới Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, các trường học đều rộn ràng hơn với nhiều hoạt động kỷ niệm tri ân thầy cô. Đối với một giáo viên, được sống trong không khí ấm áp ấy thực sự là điều hạnh phúc. Và đối với những giáo viên người nước ngoài điều này lại càng bất ngờ và ý nghĩa hơn.
“Tại đất nước tôi không có một ngày lễ riêng nào dành cho các thầy cô giáo, bởi vậy khi đến Việt Nam vào 10 năm trước, lần đầu tiên được biết tới ngày 20/11, tôi cảm thấy đây quả thực là một điều tuyệt vời”, cô Sherin Campos người Philippines vừa vui vẻ trò chuyện vừa liên tục mỉm cười đáp lời chào của các bạn học viên đang tan lớp.
Cùng tâm trạng như cô Sherin Campos, cô giáo Faith Hellyer, không giấu nổi những cảm xúc của mình: “Nhận được những món quà này tôi cảm thấy hạnh phúc vô cùng vì đây là thứ vô giá, là tình cảm yêu quý mà học viên dành cho tôi. Đây chắc chắn là những điều tôi trân trọng và cố gắng gìn giữ”, cô Faith chia sẻ.
Vẫn chưa hết bồi hồi xúc động, thầy Greig Webster người Anh vẫn còn nhớ như in các bất ngờ nho nhỏ từ học viên Việt Nam dành cho mình nhân ngày Nhà giáo cách đây 5 năm khi thầy vừa mới dạy ở Việt Nam.
“Vào ngày 20/11 năm đó, cô bé 8 tuổi nhỏ nhất lớp tặng tôi một gói bánh cookies tự tay làm. Tôi cảm thấy hạnh phúc và có chút bối rối trước tình cảm của các con dành cho mình”, thầy bồi hồi nhớ lại. Cuối ngày 20/11 năm đó, balo của thầy đầy ắp những món quà và thiệp chúc mừng từ học trò.
Những cô cậu học trò Việt Nam chính là lí do níu giữ thầy cô ở lại
Mỗi người một lý do khác nhau đến Việt Nam nhưng có một điểm chung giữa các thầy cô giáo là đều rất yêu mến học trò và đất nước này.
Đã có kinh nghiệm nhiều năm giảng dạy tiếng Anh ở nhiều nước trên thế giới, “phải lòng” Hà Nội sau chuyến đi du lịch năm 2008, cô Sherin Campos đã quyết định ở lại, sống và làm việc tại Việt Nam.
Xa gia đình, xa bạn bè, cô đã từng cảm thấy lạc lõng, từng cố gắng rất nhiều để hòa nhập. “Nhưng khi đến với GLN, tình yêu của học trò, sự quan tâm của đại gia đình GLN, được nhìn thấy những gương mặt hạnh phúc rạng rỡ hàng ngày, tôi thật sự đã tìm thấy ngôi nhà thứ hai để cuộc sống trong tôi thêm màu sắc”, cô Sherin xúc động chia sẻ.
Khác với Sherin, ấn tượng đầu tiên của Greig Webster là: “Ồ. Tôi không thể sống ở đây được rồi. Ý nghĩ này chạy nhanh qua đầu khi tôi đang cố gắng băng qua đường nhiều lần nhưng vẫn thất bại.”
Thời gian sống ở Việt Nam được 5 năm, thời tiết, đồ ăn, sự nghịch ngợm đáng yêu của những cô cậu học trò nhỏ... khiến thầy càng thêm yêu nơi này. “Một cảm giác thân thuộc thấm dần vào tâm hồn làm cho tôi cảm thấy mình đã yêu Việt Nam mất rồi”.
Để đáp lại những tình cảm chân thành dành cho những cô cậu học trò đáng yêu, những người đồng nghiệp thân thiết và đặc biệt là đối với “ngôi nhà thứ hai” thân thương và đầy ắp tiếng cười hàng ngày, các thầy cô giáo tại hệ thống Trung tâm Anh ngữ GLN/JOLO đã tập hợp lại và cùng nhau thực hiện một clip được quay kiểu selfie cực kỳ đáng yêu không thua kém các bạn trẻ. Bỏ lại sau lưng sự nghiêm túc thường thấy hằng ngày trên lớp, các thầy cô thực sự “quẩy hết mình” và thể hiện rất nhiều tài lẻ chinh phục trái tim của bao học trò.
“Chẳng gì vui hơn khi được làm việc với một đại gia đình. Không có điều gì đẹp bằng việc được nhìn thầy những gương mặt hạnh phúc rạng rỡ hàng ngày. Như ánh cầu vồng, GLN tô màu thêm cuộc sống của chúng ta. Đỏ và cam, những màu sắc sao mà tỏa sáng đến thế! Giống như bài hát lấp đầy trái tim nhỏ bé….” là những tâm sự đầy cảm xúc trong bài hát của các thầy cô.
Music clip “cực chất” của thầy cô đã nhận hàng chục nghìn lượt like và hàng trăm nghìn lượt xem chỉ sau thời gian ngắn đăng tải.
GLN & JOLO IN MY EYES