Người thầy tật nguyền kỳ tài viết chữ bằng miệng
Tại một miền quê nghèo xã Nam Phương Tiến (huyện Chương Mỹ, Hà Nội) có một người thầy tật nguyền vẫn hàng ngày lặng lẽ truyền dạy kiến thức, uốn nắn chữ viết cho học trò. Đó là thầy Phùng Văn Trường với kỳ tài viết chữ bằng miệng.
Trường sinh ra trong một gia đình thuần nông nhưng sớm phải chịu bất hạnh, đôi chân không thể di chuyển như bình thường, đôi tay cũng bị ảnh hưởng. Tới bác sỹ khám, gia đình lặng đi khi biết cậu con trai mắc chứng teo cơ, đôi chân bị khoèo.
“Chưa nói gì tới đi học, chỉ nghĩ phải mang đôi chân tật nguyền suốt cuộc đời, tôi đã thấy suy sụp và tuyệt vọng rồi”, Trường nói. Tuy nhiên, nhờ có sự động viên của cha mẹ, hàng xóm tốt bụng nên anh vẫn gắng gượng. Suốt những năm tiểu học, THCS, cùng với sự giúp đỡ của người thân, bạn bè và chiếc nạng, anh vẫn đều đặn tới trường và dần vơi đi những mặc cảm, tự ti.
Khoảng đầu năm 2009, khi những nét chữ từ miệng anh viết ra đã sáng sủa, nắn nót, anh mới nảy ra ý định dạy viết chữ cho những đứa trẻ gần nhà. “Nhìn đám trẻ ngày càng cẩu thả với chữ viết, mình thấy bứt rứt, nên quyết định uốn nắn cho chúng”, anh Trường nói. Ủng hộ ý tưởng của anh, gia đình đã tạo điều kiện dành một gian nhà cấp 4 để anh dùng làm nơi dạy chữ.
Rồi việc anh mở lớp dạy viết chữ miễn phí cũng lan truyền khắp trong làng, ngoài xóm. Nhiều gia đình từ các làng xa hơn, cũng đưa con em về nhờ anh uốn nắn. Một lớp học thu nhỏ, với 4 chiếc bàn được kê ngay tại nhà anh Trường, thường xuyên tập trung các em học sinh tiểu học về nắn chữ.
Không dừng lại ở luyện chữ, giờ đây, lớp học của anh còn giảng dạy những kiến thức về toán học, địa lý, xã hội và kỹ năng sống, nên lượng học sinh đến nhà anh mỗi ngày một đông. Trong tâm trí của người thầy khuyết tật ấy luôn ấp ủ ngày nào đó mở được một lớp học khang trang, để tiếp nhận nhiều hơn các em học sinh, đặc biệt là các em học sinh có hoàn cảnh khó khăn như anh. Với những học sinh đó, anh không chỉ miễn phí tiền học, mà còn tạo điều kiện để chăm lo cho cuộc sống của các em.
“Tôi chỉ mong mình giữ được sức khỏe như hiện tại để có thể dạy chữ, truyền đạt kiến thức nhiều hơn cho các em”, anh tâm sự.