Chuyện về chàng hướng dẫn viên “đặc biệt” nhất Hà Thành (P1)
(Dân trí) - Không tự ti về hình dáng, không bằng lòng với kiến thức và vốn hiểu biết của mình, chàng lùn Đinh Văn Phú (Hà Nội) đã nỗ lực vượt qua mọi khó khăn để trở thành một hướng dẫn viên giới thiệu văn hoá Việt Nam đến với nhiều bạn bè quốc tế…
Bán nước vỉa hè, nuôi hy vọng lớn
Không trốn tránh sự bất hạnh, không tự ti về hình dáng, Phú vẫn vươn lên học tập
Nhưng rồi làm thư ký cho xưởng được ít hôm công việc của Phú ở đó không được như mong đợi, anh bỏ xưởng về nhà, tính cách sống khác. Lúc đó là thời điểm bao cấp, làm ăn cái gì cũng khó, người lành lặn đã khó kiếm sống, nói gì đến những người tàn tật như anh. Để có tiền nuôi sống bản thân, hồi đó Phú phải lăn lội đi bán thuốc lá ở quán ven đường rồi cả từng ngõ ngách dãy phố Hà Nội.
Sinh ra trong một gia đình có mẹ là thương binh nặng, bố từng tham gia chiến đấu nhiều năm ở chiến trường, ngay từ nhỏ, anh Đinh Văn Phú (sinh năm 1956) đã phải chịu nhiều thiệt thòi. Cả nhà có 6 anh chị, em, không ai bị tàn tật như anh. Học đến năm cuối phổ thông trung học, Đinh Văn Phú chỉ cao bằng đứa trẻ lên 6. Việc đến trường như một chuyện sợ hãi, đau lòng với cả anh và bố mẹ, bởi sau lưng anh luôn là những tiếng cười chê, những lời mỉa mai. Không trốn tránh sự bất hạnh, không tự ti về hình dáng, Phú vẫn vươn lên học tập.
Hành trình vượt lên số phận
Quán của anh Phú nằm trong phố Hàng Cót mà lúc đó, thời kỳ đất nước mở cửa, số lượng người nước ngoài vào Việt Nam càng ngày càng đông. Anh bảo lúc đó nghĩ tới việc học Tiếng Anh để giao tiếp và giới thiệu về Việt Nam với họ. Phú mua quyển sách Tiếng Anh đầu tiên về tự học nhưng việc tự học một môn ngoại ngữ không phải là điều đơn giản, nhất là với người có thân hình như anh.
Bằng ý chí nghị lực và sở thích ngoại ngữ của mình, Phú tiếp thu bài khá nhanh ở trên lớp
Minh Phan