Ông Nguyễn Sự và nỗi sợ "mang tiếng suốt đời"!

(Dân trí) - Bác nói sợ “mang tiếng suốt đời”, thế chả lẽ các bác đi “tham quan, học hỏi” kia “mang tiếng suốt đời” chắc? Người ta chức tước to hơn bác nhiều, họ chả lo “mang tiếng”, bác hưu rồi, còn gì nữa mà “tiếng với chả tăm”. Sao không làm “chuyến tàu vét” cho buổi “hoàng hôn nhiệm kỳ” vốn đang trở thành “trào lưu” nhỉ?

 


(Minh họa: Ngọc Diệp)

(Minh họa: Ngọc Diệp)

Thư gửi bác Nguyễn Sự, nguyên Bí thư TP Hội An.

Thưa bác Nguyễn Sự!

Trước hết, xin phép được gọi là bác, lý do là bởi bác cũng thôi công tác rồi. Mọi chức tước giờ đã lùi về quá khứ, chúng ta là dân với nhau, bác nhỉ.

Thứ nữa, theo lý lịch bác hơn tôi 2 tuối (bác sinh năm 1956, tôi 1958). Người Việt ta, cứ ai sinh trước thì gọi là anh vậy.

Thôi, khỏi dài dòng, tôi xin vào chuyện ngay bác nhé.

Tôi đã từng “theo dõi” bác từ khi bác làm Chủ tịch Thị xã Hội An cho đến tận hôm nay, khi bác đã “hạ cánh an toàn” thấy hầu hết những việc bác nói, bác làm đều tốt. Tất nhiên, bàn tay có ngón dài, ngón ngắn, con người ta chẳng ai hoàn hảo và chẳng thể có ai làm việc gì cũng toàn “thành công tốt đẹp” cả. Tóm lại, về cơ bản, tôi đồng tình với bác.

Thế nhưng, cái chuyện vừa rồi thì tôi không đồng tình, thậm chí, tôi phản đối bác.

Ấy là việc bác không tham gia đoàn cán bộ đi công tác, học hỏi kinh nghiệm mà lãnh đạo tỉnh Quảng Nam dành cho các bác.

Tôi phản đối bác vì mấy lẽ.

Thứ nhất, bác là người không chịu, không, nói thế này cho phải nhẽ, là lười học hỏi. Một chuyến đi nước ngoài nhằm khảo sát các cơ sở du lịch, dịch vụ, thương mại... học tập kinh nghiệm về công tác quy hoạch, xây dựng các khu đô thị, khu kinh tế, quản lý du lịch, bảo tồn thiên nhiên tại Nam Phi là một chuyến đi vô cùng bổ ích. Nó không chỉ mở mang kiến thức cho cá nhân bác mà còn vô cùng có lợi cho tỉnh Quảng Nam quê hương bác.

Với đội hình hùng hậu mấy chục người này, sau khi học hỏi ở một xứ sở như Nam Phi, chắc chắn rằng các ngành kinh tế như du lịch, dịch vụ, thương mại… Quảng Nam ta sẽ bừng bừng khí thế.

Các vấn đề lâu nay như qui hoạch, xây dựng đô thị, khu kinh tế, khu du lịch và bảo tồn thiên nhiên sẽ đi vào nề nếp chứ dứt khoát không “lôm côm, nham nhở” và “trì trệ” như hiện nay. Thế mà bác không đi có thiệt cho người dân Quảng Nam nói riêng, cho nhân dân cả nước nói chung không cơ chứ.

Thứ hai, bác không đi lại còn “nói ngang”, rằng không muốn đi bởi vì đi để làm gì: “Đi học hỏi kinh nghiệm làm du lịch, mà làm du lịch ở nhà à? Chẳng giải quyết được vấn đề gì”.

Hơ! Sao lại chưng để làm gì? Để làm gì thì bên trên nói rồi, để mở mang, để học hỏi, để vân vân và vân vân. Bác nói thế chẳng hóa ra nói tuột rằng chuyến đi này là vô tích sự à? Nói thế, “phạm húy” chết.

Nhưng điều thứ ba này mới quan trọng, bác còn “bồi” thêm: “Có phải tiền của mình đâu mà đi vô, đi ra. Tiền của Nhà nước đi mệt lắm. Tôi không ưng, mang tiếng suốt đời”.

Hơ! Tiền của mình thì mới mệt chứ tiền của nhà nước, nói mệt là sao? Mà tiền mình thì một đống thế, ai dám bỏ ra mà “đi vô, đi ra”. Vâng, nó là tiền nhà nước, tức là tiền dân mà tiền dân là tiền chùa, không đi thì thiệt, không đi là dại.

Đã thế, bác lại còn sợ “mang tiếng suốt đời”. Bác nói thế chả lẽ các bác đi “tham quan, học hỏi” kia “mang tiếng suốt đời” chắc? Mà nói thật nhé, người ta chức tước to hơn bác nhiều, họ chả lo “mang tiếng”, bác hưu rồi, còn gì nữa mà “tiếng với chả tăm”. Sao không làm “chuyến tàu vét” cho buổi “hoàng hôn nhiệm kỳ” vốn đang trở thành “trào lưu” nhỉ?

Bác không đi, bác còn mắc một “tội” to nữa đấy. Đó là sự “không phải đạo” vì khi trả lời về chuyến đi này, ông Phó Chủ tịch tỉnh Quảng Nam cho rằng việc đoàn “tham quan, học hỏi” là “phải đạo”.

Nói thật, chả biết hay bác học rộng biết nhiều, phải cái tội hay “suy diễn từ điển” nên lo sợ chữ “đạo” nó đa nghĩa, tức là ngoài cái “phải đạo”, “đạo lý” bác sợ nó còn có “đạo tặc” hay “vô đạo” mà phụ lòng tốt của người khác.

Hãy hiểu đơn giản đi bác ơi, nó là cái “đạo với lãnh đạo”, tất nhiên trong trường hợp này không phải là “đạo với dân” rồi vì đó là tiền nhà nước, tức là tiền thuế của dân.

Bác Phó Chủ tịch ấy, tôi thấy rất đáng kính trọng vì tinh thần “phải đạo”, biết “uống nước, nhớ nguồn”. Nhưng giá bác ấy làm một việc nhỏ, rất nhỏ thôi, đó là bỏ tiền tùi ra để “hành đạo” thì hay biết mấy. Tiếc thay, lại dùng ngân sách, tức là mồ hôi, công sức của dân…

Xin nói thật, bác cứ “lệch pha” thế này, thể nào mau mau từ chức, “hạ cánh” trước nhiệm kỳ. “Sống ở đảo người gù, ai thẳng lưng là dị dạng”, bác ạ. Thế nên bác ở lại, có khi…

Mà thôi, chẳng nói nữa, sợ bị phạt 5 triệu đồng thì, bác ơi, gần tháng lương của tôi đấy.

Tóm lại, vụ này “may” cho bác là có ông Giám đốc sở Văn hóa Thể thao & Du lịch cũng không đi (tất nhiên, ông này tế nhị, nói có việc riêng chứ không “huỵch toẹt” rằng “đi để làm gì, mang tiếng chết” như bác) nên bác có “đồng minh”, chắc cũng đỡ “cô đơn”.

Cuối cùng, xin bác thứ lỗi về lá thư đường đột và những lời đường đột.

Kính thư!

Bùi Hoàng Tám