Em vắng nhà
(Dân trí) - Bài thơ là câu chuyện kể lại tâm trạng của người chồng khi vợ đi vắng. Ý thơ rõ ràng, lời thơ giản dị còn tấm lòng thì “cồn cào thương nhớ”: “Ngày cắm một lần cơm - Xới lên rồi bỏ dở - Chiếc mâm đậy lồng bàn - Lạnh tanh ruồi chẳng đỗ - Đêm miên man khó ngủ”. Nhân ngày 8/3, xin trân trọng giời thiệu.
(Minh họa: Ngọc Diệp)
Em vắng nhà
Thường ngày em vắng nhà
Chẳng có gì lạ cả
Chỉ quẩn quanh cháu con
Mua bó rau, mớ cá.
Cửa ngoài thường vẫn khóa
Nhìn quen nếp từ lâu
Quen ngày ăn ba bữa
Có em lo trước sau
Gặp khi anh ốm đau
Em bần thần lo lắng
Như thuở nuôi con thơ
Chịu tảo tần im lặng...
Bữa nay em đi vắng
Ra Hà Nội mấy hôm
Ngoài kia cháu con đợi
Trong này anh mong hơn
Ngày cắm một lần cơm
Xới lên rồi bỏ dở
Chiếc mâm đậy lồng bàn
Lạnh tanh ruồi chẳng đỗ
Đêm miên man khó ngủ
Anh trách mình quá chừng
Gần thì thấy dửng dưng
Xa cồn cào thương nhớ!
DUY THẢO
BLOG rất mong nhận được bình luận của các bạn xung quanh các đề tài mà chúng ta cùng quan tâm. Xin hãy bấm vào link GỬI BÌNH LUẬN phía dưới bài, viết ý kiến của mình, rồi nhấn phím ĐỒNG Ý. Sau đó, điền thông tin theo một trong hai cách mà hệ thống hướng dẫn. Mọi ý kiến của các bạn đều được chúng tôi đón đợi và quan tâm.
Cám ơn các bạn!
Nhà thơ Bùi Hoàng Tám tuyển chọn và bình luận.