Ánh trăng

(Dân trí) - Bài thơ có tiêu đề là “Ánh trăng” mà không phải viết về trăng. Ánh trăng ở đây chỉ là cái cớ để nói về nhân tình, thế thái. Về cái sự vô tình đến vô tâm. Người ta như dễ dàng quên đi cái quá khứ tri kỷ ngỡ như không thể quên…

(Minh họa: Ngọc Diệp)

(Minh họa: Ngọc Diệp)
 

Ánh trăng

 

Hồi nhỏ sống với đồng

với sông rồi với bể

hồi chiến tranh ở rừng

vầng trăng thành tri kỉ

 

Trần trụi với thiên nhiên

hồn nhiên như cây cỏ

ngỡ không bao giờ quên

cái vầng trăng tình nghĩa

 

Từ hồi về thành phố

quen ánh điện, cửa gương

vầng trăng đi qua ngõ

như người dưng qua đường

 

Thình lình đèn điện tắt

phòng buynh-đinh tối om

vội bật tung cửa sổ

đột ngột vầng trăng tròn

 

Ngửa mặt lên nhìn mặt

có cái gì rưng rưng

như là đồng, là bể

như là sông, là rừng...

 

Trăng cứ tròn vành vạnh

kể chi người vô tình

ánh trăng im phăng phắc

đủ cho ta giật mình.
 
Nguyễn Duy
 
 

BLOG rất mong nhận được bình luận của các bạn xung quanh các đề tài mà chúng ta cùng quan tâm. Xin hãy bấm vào link GỬI BÌNH LUẬN phía dưới bài, viết ý kiến của mình, rồi nhấn phím ĐỒNG Ý. Sau đó, điền thông tin theo một trong hai cách mà hệ thống hướng dẫn. Mọi ý kiến của các bạn đều được chúng tôi đón đợi và quan tâm.

 Cám ơn các bạn!

 

 

Nhà thơ Bùi Hoàng Tám tuyển chọn và giới thiệu.