5 tôn giáo cổ đại bị lãng quên
(Dân trí) - Lịch sử phát triển của loài người đã chứng kiến sự đến và đi của nhiều nền văn hóa và tôn giáo. Dưới đây là những tôn giáo cổ đã dần đi vào quên lãng.
Chữ nêm Sumerian (chứ viết trên bảng đất sét) được cho là dạng chữ viết xuất hiện sớm nhất và tôn giáo Mesopotamian là tôn giáo cổ nhất trong lịch sử. Tôn giáo này bao gồm hơn 2000 vị thần và vua chúa thời đó thường tổ chức các bữa tiệc để kết nối với thần thánh. Ở Babylon, một trong những nghi thức đáng chú ý lại là mại dâm.
Nhiều học giả cho rằng, ở Mesopotamia cổ đại, tình dục là phương thức thúc đẩy sự tiến bộ loài người. Giáo phái thờ thần Ishtar coi tình dục là hiện thân của sức mạnh thần thánh và thực hiện rất nhiều nghi lễ trong ngôi đền của bà.
Trước khi Hồi giáo xuất hiện, có một tôn giáo đã từng tồn tại ở vùng Ả-rập. Nó bao gồm nhiều vị thần địa phương cùng một vị thần trung tâm cai quản tất cả có tên là Hubal. Trước khi Muhammad chiếm quyền kiểm soát, công trình Kaaba ở Mecca được biết đến với hình ảnh của hàng trăm vị thần. Theo đạo Hồi, công trình này được Abraham xây dựng nhưng sau đó những người cai quản đã đặt tượng thờ các vị thần khác vào bên trong. Sau khi chiếm giữ Kaaba, Muhammad đã chuyển hết tất cả các vị thần ra khỏi công trình này.
Bằng chứng lịch sử cho thấy tôn giáo bản địa Ả-rập rất đề cao giá trị của thơ văn. Các nhà thơ cũng rất được tôn trọng bởi tác phẩm của họ được cho là sự truyền tải từ phép thuật của các vị thần. Bên cạnh đó, tình yêu với ngôn ngữ cũng được thể hiện rõ nét trong hệ thống chữ viết Ả-rập, chúng được phát triển một cách cẩn thận và đặc biệt chú ý tới sự chính xác của phát âm trong ngôn ngữ nói.
Rất nhiều chi tiết về các tôn giáo Celtic đã biến mất theo thời gian và những gì còn sót lại hầu hết đều được lấy từ nguồn của Thiên chúa giáo hoặc La Mã. Có rất nhiều dị bản của các nghi lễ tôn giáo tại các bộ tộc Celtic và rất khó để thống nhất một bức tranh chung từ chúng. Chúng ta biết rằng các đầm lầy rất linh thiêng, và các đồ vật có giá trị đều được hiến tế tại đây. Thầy tu sẽ đứng đầu các lễ tế nhưng có rất ít thông tin về họ ngoài việc họ có ảnh hưởng rất lớn với người Celtic thời đồ đá. Tuy nhiên sự ảnh hưởng này lại là một hạn chế dẫn tới việc người La Mã tiêu diệt tôn giáo này khi chiếm được hòn đảo.
Thông qua những nguồn ghi chép còn sót lại, chúng ta biết về những vị thần được người Celts cổ tôn thờ. Vị thần tối cao là Dagda, một biểu tượng của văn hóa phồn thực thời đó.
Orphism được xây dựng dựa trên nền tảng các bài thơ sáng tác bởi Orpheus trong thần thoại Hi Lạp. Nó xoay quanh một phiên bản truyện khác về nguồn gốc của con người. Theo đó, thần Zeus có con với con gái mình là Persephone. Đứa trẻ được đặt tên là Zangreus và Zeus định cho cậu bé trở thành vị thần cai quản các vị thần khác. Nhưng các vị thần Titans trở nên ghen tức và ăn thịt Zangreus trước khi cậu kịp lên ngôi. Để trả thù Zeus đốt cháy các Titans bằng tia sét và con người xuất hiện từ tro tàn. Họ tiếp nhận linh hồn thần thánh của Zangreus và phải sống nhiều kiếp trước khi được siêu thoát.
Các tín đồ Orphism có rất nhiều hủ tục bắt nguồn từ niềm tin vào việc siêu thoát. Việc ăn thịt bị cấm vì đó được ví như việc ăn một linh hồn khác. Việc mang thai cũng không được khuyến khích vì nó được coi là giam giữ linh hồn khác trong cơ thể người mẹ. Các hủ tục này khiến rất ít người theo được và tôn giáo này dần biến mất khỏi lịch sử.
Tôn giáo này được gọi là "Tôn giáo của nghìn vị thần" do số lượng lớn các vị thần được tôn thờ, thậm chí trong số đó có những vị thần chỉ do một ngôi làng thờ cúng. Ngoài ra còn có hàng trăm vị thần địa phương mà tên tuổi của họ đã bị quên lãng. Người Hittite cổ sẵn sàng tiếp nhận các vị thần bên ngoài vào tôn giáo của mình. Dù có rất nhiều vị thần, chỉ có vài vị giữ vai trò đứng đầu. Người nắm quyền lực tuyệt đối là một vị thần sét, khá giống với thần Zeus. Điều đặc biệt trong tôn giáo của người Hittite là không phân biệt nam nữ. Một trong những truyền thuyết nổi tiếng của tôn giáo này là về sự biến mất của vị thần nông nghiệp. Theo đó, vị thần này rời Trái đất và gây ra một giai đoạn mất mùa, giống các câu truyện về Persephone, Demeter và Hades. Để đưa thế giới trở về trạng thái cũ, các vị thần khác cần phải tìm ra và tặng quà cho ông.