“Nếu mẹ ốm, kêu con gái sang mà chăm”

(Dân trí) - Nhà chồng tôi có hai anh em, sau anh là cô em gái lấy chồng gần nhà. Vì điều kiện công việc, vợ chồng tôi sống ở thành phố, những khi có việc cần chúng tôi mới về quê. Vậy nên mẹ chồng luôn nói, "đụng đến cái gì cũng chỉ biết nhờ con gái".

“Nếu mẹ ốm, kêu con gái sang mà chăm” - 1

Mẹ chồng tôi lúc nào cũng chỉ biết có con gái. (Hình minh họa: Getty Images)

Thật ra thì những khi nhà có việc hay mẹ chồng ốm đau, chúng tôi không góp công thì góp của. Tôi nói với em gái chồng: “Anh chị ở xa, mẹ ở nhà nhờ cô đáo qua thăm nom giúp. Cần gì cứ nói với anh chị”. Lẽ thường tình, ai ở gần thì vất vả hơn một chút, nào phải vợ chồng tôi không có trách nhiệm với bà.

Thế nhưng bà đi đâu cũng nói nhà hai đứa con mà chỉ nhờ con gái, đau ốm gì cũng nó, chạy ngược chạy xuôi gì cũng nó, còn vợ chồng tôi thì vô trách nhiệm, lúc nào cũng nghĩ có tiền gửi về là xong. Mấy lần tôi bàn chồng đón mẹ ra ở với chúng tôi, lần nào bà cũng không ưng: “Tôi sống mấy mươi năm, quen ruộng vườn làng xóm rồi, ra ở thành phố, khác nào bị nhốt trong nhà, tôi già chứ tôi không dại”.

Nhớ lần tôi sinh con đầu lòng, cùng đợt đó em chồng sinh, mẹ chồng không hề ra thăm con dâu hay cháu nội dù chỉ một ngày. Bà nói với xóm giềng “ăn cây nào rào cây ấy. Tôi ốm đau chỉ nhờ con gái, có nhờ con dâu được ngày nào đâu”.

Rồi đợt đứa thứ hai nhà tôi bị đau bệnh không thể đến trường, tôi xin nghỉ hết phép, nhờ bà nội ra trông cháu cho ít lâu nhưng bà không chịu. Bà nói “tao đi lên đó thì cháu ngoại ở nhà vứt cho ai?”. Đợt đó tôi phải xin nghỉ không lương một tháng liền, vừa buồn tủi vừa uất ức. Ngay từ lúc đó tôi đã nghĩ, mẹ chồng không có một chút tình thương nào dành cho tôi, sau này tôi cũng không bận tâm quá nhiều đến bà nữa.

Tuần rồi em gái chồng gọi điện, nói mẹ ở nhà ốm, cô còn phải lo cho nhà chồng, không thể ngày nào cũng đáo sang chăm bà được. Chồng tôi bảo tôi thu xếp công việc, xin nghỉ phép mấy hôm về chăm bà. Tôi nói thẳng: “Lúc bà khỏe mạnh thì chỉ lo cho con gái, chỉ trông cháu ngoại, giờ ốm đau thì gọi con gái về mà chăm”.

Chồng tôi nghe xong chỉ nói một câu: “Nếu em nghĩ làm như vậy là đúng thì tùy em. Nếu em không về thì anh về”.

Mấy hôm nay tôi suy nghĩ rất nhiều, thật tâm không muốn về quê, nhưng lòng cũng cảm thấy có chút áy náy. Thực ra chồng tôi không tức giận thái độ của tôi vì anh biết rõ vì sao tôi lại hành xử như thế. Nếu như tôi nhất định không về, liệu chồng tôi có vì thế mà ghét bỏ tôi không?

Thu

Mời bạn tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Chuyện của tôi" bằng cách nhập "Nội dung bình luận" phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận". Các bình luận thú vị, phù hợp sẽ được chọn đăng trên chuyên mục Tình yêu - Giới tính. Trân trọng!

Thông tin doanh nghiệp - sản phẩm