Góc tâm hồn

Hương lúa mới

(Dân trí) - Chiều cuối tuần chạy xe rong ruổi về ngoại thành. Gió mát rượi. Choáng ngợp bởi cái màu vàng mênh mông của những ruộng lúa đang vào vụ gặt.

 
Hương lúa mới - 1


Trên đường những ụ rơm xanh ngắt vừa được nhả ra từ chiếc máy phụt lúa ven bờ. Rơm cuốn vào vòng xe, bám trên đầu, trên vai người đi đường như lưu luyến. Chợt thấy nao lòng khi nhận ra mùi thơm quen thuộc - hương lúa mới.

 

Hít một hơi thật dài trong lồng ngực để cảm nhận được trọn vẹn thứ hương thơm thanh nhẹ ngan ngát dịu dàng của đồng quê. Tháng 6 về, người ta lại bận rộn trong một mùa thu hoạch mới. Bỗng thấy nhớ quê mình da diết. Ở nhà bây giờ một mình mẹ cũng đang cắt lúa ngoài đồng. Chợt sống mũi cay cay, kí ức ùa về là những ngày hè nắng cháy theo mẹ ra đồng cũng vào vụ gặt.

 

Ngày đấy mấy đứa trẻ con đều rủ nhau theo người lớn ùa hết ra đồng. Đứa lớn thì lanh chanh học cầm liềm cắt lúa, đứa nhỏ thì chạy long nhong nhặt những cây đai (sợi dây được cắt sẵn từ những bì đựng thóc) để ở phía đầu ruộng đưa cho bố mẹ buộc lúa thành từng bó. Cái nắng như thiêu như đốt bỏng rát trên lưng, làm mặt người đỏ gay nhưng nụ cười luôn thường trực.

 

Ngày đó còn nghèo nên lúa cắt về đều đều được suốt bằng máy tuốt đạp chân. Những sợi rơm xanh rì ngát lên mùi thơm ngòn ngọt, mát mát. Đám trẻ con nô nghịch vận lộn trên những dải rơm vừa mới tuốt chưa kịp mang ra đồng phơi, có lúc cả đám lại dịu đầu vào hít hà thứ hương thơm đặc trưng của ngày mùa. Thân rơm sần sùi cào vào da thịt làm ai cũng ngứa và dặm nhưng sao vẫn cứ thích lấy tay ngồi vò vò mấy cọng rơm để biết cái mùi thơm ấy cứ dậy lên khó cưỡng được. Vào mùa khắp đường làng ngõ xóm đâu đâu cũng ngan ngát một mùi rơm. Thứ mùi hương át hết tất cả để đậu trên mái bếp, trải dài trên con đường làng hay vương trên tóc, trên vạt áo của người lao động. Mùi hương ấy quyện cả vào trong bát cơm thơm dẻo khi mẹ nấu nồi cơm lúa mới trong tiếng nói cười của cả nhà. Thứ mùi hương đã lưu luyến bước chân bao người con xa quê để giữa cuộc sống phồn hoa đô thị ta vẫn yêu và nhớ lắm.

 

Xa lắm rồi cái thời theo mẹ ra đồng gặt lúa, cuộc sống cứ quấn ta đi để rồi cũng quên bẵng đi hương lúa mới mỗi độ mùa về. Nhưng hôm nay chợt thấy lòng hân hoan lạ. Ta vẫn còn nhớ còn thương nhiều lắm thứ hương ấy. Muốn reo lên thật to nhưng khóe mắt cay cay . Ở quê, mẹ vẫn một mình chở nặng mùi hương ấy.

 

Phạm Oanh

Thông tin doanh nghiệp - sản phẩm