Điều ước

(Dân trí) - Nắng chiếu vào ban công, chỗ hai chị em bé Ly đang ngồi cắm cúi cùng mớ giấy màu xanh đỏ. Gió khe khẽ đung đưa những chiếc lá, tựa như vỗ về yêu thương lên hai đứa trẻ đang cố gắng làm thay đổi chuyện của người lớn.

 

Em Su năm nay chỉ mới năm tuổi, con bé chẳng thể kiên nhẫn như chị. Chốc chốc, nó sẽ lại hỏi:

 

- Chị ơi, được mấy rồi hả chị?

 

- Năm trăm hai lăm rồi Su à! Được một nửa rồi đó!

 

- Cứ gấp được một ngàn ngôi sao là mình có một điều ước hả chị?

 

- Ừ, chị nghe nói vậy.

 
Điều ước


Ly đã vào lớp bốn, cô bé chín tuổi mà lúc nào nom cũng già dặn hơn bạn bè cùng lứa. Ly biết tự lập từ nhỏ, lại biết chăm lo cho em nên mẹ rất yên tâm. Hai chị em luôn cố gắng ngoan ngoãn để bố mẹ lúc nào cũng hài lòng nhưng hình như chỉ như vậy là chưa đủ.

 

Tối qua, bố lại nhắc chuyện mẹ phải ký vào đơn ly hôn gấp để bố cưới người khác. Dì ấy đã có em bé cùng với bố. Ly nghe mà chưng hửng, chẳng hiểu nổi những chuyện đang xảy ra.

 

Cái hồi em Su chưa sinh, cứ cuối tuần, bố mẹ lại dẫn Ly đi công viên. Mỗi lúc như vậy, Ly nắm tay bố một bên, mẹ một bên rồi nhảy cẫng lên. Nghe tiếng cười khanh khách của Ly, bố nhìn âu yếm rồi thơm vào má của hai mẹ con. Hồi đó, thật hạnh phúc biết bao.

Từ khi mẹ sinh em Su, bố đâm ra cáu bẳn và thay đổi hẳn. Bố hay la mắng, có khi còn đánh mẹ nữa. Với chị em Ly, bố cũng hay la lối giữa chừng. Tội nhất là bé Su, con bé sợ bố khủng khiếp, chẳng bao giờ nó dám lại gần.

 

Tuần trước, bố về nhà rồi cãi nhau với mẹ. Mẹ khóc ngất lên ngất xuống. Em Su chạy tới sà vào lòng mẹ rồi cũng khóc ré lên.

 

Ly đứng nhìn trân trân vào mắt bố, có cảm giác như đây chẳng phải là bố mình. Bố ngày xưa khác lắm, lúc nào cũng nhẹ nhàng và thương yêu mẹ con Ly hết mực.

 

Bố đóng sầm cửa rồi xách va ly đi, để lại cho mẹ một tờ giấy trên bàn.

 

Lớp Ly có một bạn, bố mẹ ly dị. Hôm lên tòa, người ta đã hỏi bạn ấy muốn ở với ai. Bạn ấy òa khóc nức nở khi chẳng biết trả lời như thế nào. Ly sợ mình cũng sẽ như vậy lắm. Đã thế, có khi chị em Ly còn không được ở chung với nhau nếu một đứa theo bố, một đứa theo mẹ. Mà xem ra, bố có vẻ chẳng đoái hoài gì tới chị em Ly nữa rồi.

 

Ly còn quá nhỏ để suy nghĩ những chuyện thế này nên cô bé ốm liền ngay sau đó. Chị Trà là chị họ của Ly đến thăm, chị nói vu vơ rằng, nếu gấp một ngàn ngôi sao và ước thì điều ước đó sẽ thành hiện thực.

 

Hôm đi nhà sách mua sắm dụng cụ cho năm học mới, bé Su nằng nặc xin mẹ mua cả đống giấy màu về để gấp sao, cả cái lọ thủy tinh bé bé xinh xinh nữa. Em Su lấm tấm mồ hôi trên chiếc trán nhỏ, bàn tay bé xíu uể oải trên những tờ giấy mỏng tang nhiều màu sắc. Ly nghĩ mông lung, có khi điều ước bố mẹ quay về với nhau xong, chị em Ly sẽ gấp thêm một ngàn ngôi sao nữa để ước mẹ sẽ tươi vui, xinh đẹp như ngày xưa, bố cũng vui vẻ, hiền hậu và nhà cửa lại bình yên như lúc trước.

 

Diệu Ái