Chân dài yên phận làm “máy đẻ” cho đại gia?

Dù đôi lúc thoáng chạnh lòng khi biết nhà chồng chăm lo cho mình chỉ vì đứa con trong bụng, nhưng tôi nghĩ phận đàn bà biết làm đẹp và sinh được con cho chồng thì có gì là sai?

Tôi năm nay 28 tuổi được nhiều người nhận xét là xinh xắn và cao ráo. Từ những năm cấp 3 biết được lợi thế của mình nên tôi đã rất biết chăm chút cho ngoại hình. Thi trượt đại học, cao đẳng tôi ở nhà 2 năm để ôn thi lại nhưng vẫn không đỗ. Đến năm thứ 3, mẹ đẻ tôi nghe lời bố dượng đã bắt tôi phải đi làm công nhân cho công ty sản xuất giày dép ở trong thành phố để kiếm thêm tiền.

Chân dài yên phận làm “máy đẻ” cho đại gia?




Khi vào ở trọ tại xóm trọ công nhân, có ngoại hình xinh xắn nổi bật hơn so với những nữ công nhân khác nên tôi được rất nhiều chàng trai theo đuổi. Có những anh sáng nào cũng chờ ngay đầu ngõ để đưa tôi đi làm, nhiều anh còn đề nghị nhận lương sẽ đổi điện thoại, mua quần áo, túi xách cho tôi.

Dù rất tự hào nhưng tôi vẫn chưa chọn được ai ưng ý vì xét cho cùng họ đều là công nhân, đều bán sức nuôi miệng không có tương lai. Mục tiêu tôi nhắm đến là một người chồng tri thức, có nghề nghiệp ổn định để lo cho vợ cho con sau này. Vì thế khi bạn bè đều đã nhanh chóng bỏ việc để về lấy chồng, có con thì tôi vẫn kén chọn.

Cho đến năm ngoái, một anh cán bộ vừa mới chuyển đến công ty con nơi tôi làm ngay từ đầu anh đã thu hút sự chú ý của tôi. Theo điều tra qua “nhiều kênh” tôi được biết, anh vừa ly hôn không lâu và chuyển đến công ty mới để làm việc. Lý do anh ly hôn là vì vợ chồng anh cưới nhau hơn 5 năm mà không có con. Do áp lực từ nhà chồng, vợ anh đã quyết định ly hôn để anh đi tìm hạnh phúc mới.

Gái chưa chồng mà vồ vập vào trai đã có vợ thì quá dại dột nhưng vì thấy anh có bằng cấp, mức lương nhiều người mơ ước và gia đình rất căn bản nên tôi đã quyết tâm theo đuổi anh.

“Mưa dầm thấm lâu” sự xinh xắn, khéo léo của tôi đã khiến anh để mắt. Đến ngày được anh đồng ý, anh cũng nói thẳng với tôi, ba mẹ anh rất coi trọng chuyện con cái vì anh đã từng một lần đổ vỡ nên anh đề nghị tôi phải “chắc ăn mới cưới...”. Lúc đó vì quá ngây ngất trong hạnh phúc nên tôi vẫn bằng lòng. Qua 4 tháng mà vẫn chưa thấy gì, một lần tôi được anh đưa về nhà chơi, mẹ anh lại nhắc: “Nhà này chỉ chấp nhận có cháu rồi mới cho cưới...” khiến tôi càng thêm lo lắng.

Tôi xin nghỉ làm đi mua thuốc bổ uống, đi siêu âm canh trứng ở những phòng khám với giá đắt đỏ để mong chờ ngày có tin vui, trời không phụ lòng người khi cuối cùng tôi cũng đã “cầu được ước thấy”. Ngày tôi báo tin vui không nói thì cũng biết anh mừng đến thế nào, mẹ anh cũng đã đưa tôi đi siêu âm đến 3 nơi đều là chỗ quen biết của bà để cho “chắc ăn”.

Khi kết quả đã chính xác, bà đã sang xin mẹ đẻ đưa tôi về nhà anh để tiện chăm sóc. Anh cũng lên kế hoạch sau khi cái thai được 3 tháng để sức khỏe tôi thật ổn định, cả hai sẽ làm đám cưới.

Từ ngày nghỉ việc về nhà chồng dưỡng thai đời tôi như bước sang một trang mới. Sáng sớm, dù dậy sớm mẹ chồng cũng không cho tôi đụng vào bất cứ việc gì bà còn sai giúp việc mua đồ ăn ngon về cho tôi ăn sáng. Thực đơn bữa cơm trong ngày người giúp việc nấu đều là những món bổ cho thai phụ và món tôi ưa thích. Cả ngày tôi chỉ việc xem phim, ăn ngủ để dưỡng sức và chờ chồng đi làm về.

Hàng tháng, anh đều bắt taxi đưa 2 mẹ con đến phòng khám của người quen để siêu âm thai. Một lần người giúp việc kể, vợ cũ của anh dù chủ động ly hôn nhưng sau đó dường như vẫn còn tình cảm nên có liên lạc lại với chồng cũ. Tuy nhiên, từ ngày tôi có thai, chắc chị ta cũng biết chuyện nên cũng không còn qua lại.

Tôi cứ sống trong an nhàn, yên bình chờ ngày cưới và sinh con cho chồng. Dù đôi lúc cũng thoáng chạnh lòng khi biết nhà chồng chăm lo cho mình chỉ vì đứa con trong bụng, nhưng tôi nghĩ phận đàn bà biết làm đẹp và sinh được con cho chồng thì có gì là sai?

Theo Lê Hiếu
Vietnamnet