Tận cùng thương tổn, điều sót lại cuối cùng là gì?
(Dân trí) - Khi mới bắt đầu những mặn nồng yêu đương, chúng ta nhớ nhau da diết, ngọt ngào trao gửi câu yêu. Và rồi khi mối quan hệ ấy dần rạn vỡ bằng những dối lừa, ngày qua ngày vết cắt thêm sâu, chúng ta lại chọn cách im lặng để rời xa, bỗng chốc biến mất như chưa bao giờ xuất hiện. Vậy, rốt cuộc sau tất cả, điều mà mỗi chúng ta nhận lại là gì?
Có những người chọn cách rời đi sau những nỗi đau xé cào tâm can, với họ đó chính là sự giải thoát bản thân, vậy mà đắng cay vẫn cứ hiển hiện. Cũng có những người khi nhận thấy tình yêu đang vỡ thành từng mảnh, họ cố vuốt phẳng nỗi buồn để hả hê quay đi, ném lại sau lưng cả bầu trời kỷ niệm, người ở lại ầng ậc cả thế giới nước mắt.
Trong tình yêu có những sự chọn lựa khác nhau, dẫu thế nào thì đến cuối cùng nỗi bi ai rất đắng, để lại một nỗi sợ mơ hồ cho những ngày mai sau.
Có nhiều nhặn gì đâu, một lời tử tế cuối cùng để biết rằng ta đã từng yêu nhau nhiều đến thế. Đừng hả hê trên nỗi đau của người khác, cũng đừng đặt cược hạnh phúc của mình vào trò chơi ái tình. Một lẽ cố nhiên, ai yêu nhiều thì thường mang nỗi đau đằm hơn, sâu hơn và cũng dai dẳng hơn rất nhiều lần.
Người muốn đi, ai giữ được bước chân người ở lại? Phía cuối cùng của vun vỡ yêu thương, dù là nguyên cớ giản đơn thì cũng còn lại đó những xúc cảm, nỗi nhớ len sâu mà không thể thốt nên lời.
Con người thường nhớ nỗi đau thật lâu mà quên mất rằng chúng ta đã từng yêu nhau ngọt ngào ra sao. Thời gian rồi sẽ mài mòn những nỗi đau, hong khô những giọt nước mắt chảy ngược, và cũng chính năm tháng sẽ cho ta biết rốt cuộc sau ngần ấy thương tổn, điều cuối cùng vẫn là thương mến đơn thuần nhất của thanh xuân.
Có người từng hỏi tôi rằng mãi mãi là bao xa. Vốn dĩ trên đời làm gì có mãi mãi, thứ mà những kẻ yêu nhau vin vào chính là lời hứa, ai đảm bảo không một lần thất hứa trong đời cơ chứ?
Người ta vẫn thường khuyên nhau hãy để thời gian ru ngủ những nỗi đau, thời gian chính là phương thuốc hữu hiệu xoa dịu vết thương lòng. Năm tháng trôi qua cuộc đời, kỷ niệm trở nên cũ kỹ, rồi bóng hình người xưa trở nên mờ nhạt và lạnh lùng xóa sạch như chưa hề có bất cứ điều gì xảy đến.
Chúng ta không có lựa chọn nào khác ngoài mạnh mẽ, vì yếu đuối để ai xem bây giờ? Ai cũng sợ đau, nhưng hỏi mấy ai chưa từng đau một lần trong đời? Đừng trốn tránh nỗi đau, vì điều đó chỉ làm ta thêm yếu mềm và bi lụy.
Khi buông tay nhau, ta bỗng cứng cáp lạ thường, là khi ta hiểu ai cũng cần những khoảng cô đơn để tự thương lấy mình sau những bão giông ập đến, để cho tìm mình được nghỉ ngơi để đón chờ yêu thương mới.
Tình yêu thay đổi chỉ trong một cái chớp mắt. Đó là ngày hôm qua, khi hai người xem nhau là cả bầu trời, thì bỗng đến nay hóa người dưng không chút liên hệ. Tổn thương chính là tự ảo tưởng vị trí của mình trong lòng người khác, để đến khi nhận ra rằng bản thân không là gì với họ, nước mắt cứ thế tuôn không ngừng.
Sau những năm tháng ấy, sau những thương tổn in hằn, cuối cùng còn sót lại trong trái tim là điều gì? Nỗi đau, nước mắt, tin yêu vụn vỡ hay những xúc cảm ngọt ngào đọng lại của một đoạn tình dù ngắn nhưng khắc cốt ghi tâm?
Trên đời này có những mối tình chết yểu, một người vô tâm không bao giờ biết được cảm giác thương tổn của người kia, còn một người thì vờ mạnh mẽ để nỗi đau quay quắt giấu nhẹm vào tận thẳm sâu đáy tim. Thế đó, cuộc đời luôn buộc chúng ta đưa ra những chọn lựa mà đôi khi nhận về vô vàn những đắng cay.
Bạn có muốn giãi bày những nỗi đau trong lòng không? Hãy cứ một lần thành thật với cảm xúc của chính mình, biết đâu những thương tổn nhờ thế mà tan biến, trả lại nụ cười rạng ngời trên môi...
Thi Thi