Làm sếp ở bar

Với nhân viên bar X.T, Đông là cai tổng, nhưng với khách, Đông như con cún con. Có bữa, Đông mặt xanh như tàu lá, nói không ra hơi nhưng phải nốc bay ly Vodka khách mời. Vừa cạn, Đông bụm miệng, chạy vào toa-lét hò bằng sạch. Khách khoái chí: Thằng em này dễ thương!

Con đường lên chức quản lý thông thường nhất từ nhân viên phục vụ bar lâu năm, già đời, có uy tín trong giới kinh doanh bar - sàn nhảy. Ban đầu quản lý từng khu vực nhỏ, thâm niên chuyển sang khu vực lớn hơn, và dần bao quát, làm tổng quản toàn bộ bar - sàn nhảy.

Uy thế nghe có vẻ ghê gớm, mối quan hệ dày đặc với đủ loại người, đủ giới, em út bao la quanh mình. Kỳ thực, theo nghề quản lý bar - sàn nhảy, mặt trái có cả trăm chuyện trái ngược 180 độ với những nụ cười, cái bắt tay vồn vã với khách quen lui tới chốn ăn chơi mỗi ngày.

Khi quản lý thành “sao”

Trong giới bar, sàn nhảy, có những “sếp” nghỉ làm chỗ nào chỗ ấy đi vào ế ẩm, thậm chí đóng cửa, điển hình là những thăng trầm của sàn V., C.. Những “sếp” này đi đâu kéo theo nhân viên, đào kép do mình quản lý đến đấy. D. quản lý sàn V. khi chuyển sang G., dân chơi ùn ùn kéo nhau sang G. bỏ lại V. bơ vơ đến mức phải đóng cửa một thời gian.

Ở Sài Gòn, giới quản lý bar có những người không đi làm vẫn hưởng lương. D. là một ví dụ, giới quản lý vẫn ao ước vị trí làm sếp của D., không đi làm nghe đâu D. vẫn nhận từ 300 - 500 USD/tháng, vì cô nàng này số má rất lớn, có đội quân hùng hậu là những gái chân dài khắp Sài Gòn, trong tay có cả đội ngũ các cô từ phía Bắc vào Nam chinh chiến.

Ở sàn nhảy R.B có A.V., trước từng là nhân viên của 123, sau qua một bar nhỏ trên Lý Thường Kiệt với chức vụ quản lý em út, giờ chuyển sang R.B cũng chức vụ tương tự.

Trong R.B có những bàn VIP, khách vào V. tuyển một em đến ngồi cùng, nói dăm ba câu vớ vẩn ăn tiền bo khi khách về. Gặp khách xịn, đúng hệ, các em xinh có thể đi xa hơn nữa, vui thì cho không biếu không.

V. lúc nào cũng trong bộ cánh mát nhất, ấn tượng nhất của sàn, cặp ngực đã qua dao kéo, như hai quả núi, chỉ luôn được che độc một lớp áo nên lúc nào cũng muốn xổ ra ngoài.

V. làm nhiệm vụ này tốt nên lượng khách kéo đến R.B khá đều. Trong một bữa ăn khuya cùng V. bên hông chợ Bến Thành cùng 2 tay Việt kiều, một tay có ý muốn rủ rê.

Đợi hai tay Việt kiều đi, cô nàng đay nghiến: “Tụi nó nghĩ em dễ dụ lắm hả? Hồi nãy trong sàn dụ mấy con nhân viên em còn chưa xong, mấy thằng cóc con này nghĩ con gái đứa nào cũng dễ lên giường với tụi nó lắm thì phải”.

V. nói thêm: “Tính em gặp ai thích, kiểu gì em cũng chiều, còn mấy thằng này, bạc nghìn em cũng hổng thèm chơi”.

Các bar - sàn nhảy ế ẩm cũng săn tìm những quản lý thâm niên trong nghề. Giới theo nghề quản lý bar không nhiều, quanh Sài Gòn cũng chỉ bấy nhiêu, nay đây mai đó các bar với vị trí tương tự. T. ban đầu đầu quân cho hệ thống Number One, mỗi khi có chi nhánh mới mở, T. được điều về quản lý.

Với mối quan hệ rộng, T. lần lượt kéo khách đến điểm mới, khi khách đã quen dần, T. rút lui nhường vị trí cho đàn em, tất nhiên trong thời gian “tại vị” T. không quên dắt đàn em giới thiệu, xin số khách để sau này tiện bề liên lạc.

Phận sếp bar

Làm quản lý bar, vừa trông coi nhân viên, vừa phải làm tăng doanh thu cho quán là gánh nặng của quản lý. Quản lý lâu năm, coi đàn em không khó, cái chính kêu được nhiều khách quen trong quan hệ của mình đến bar càng đông càng tốt. Quản lý cũng phải biết ý khách, thấy khách thích em nào lần sau điều em đó đến đứng bàn giữ chân và ép khách uống rượu.

Ngược lại, khách ép rượu quản lý phải uống, không từ chối được. N. từng làm quản lý quầy ở 261, dễ nhận dạng với cái đầu trọc và thân hình hộ pháp gần 100kg, nhưng chỉ sau 2 tháng, N. vật vờ: “Tao phải nghỉ mày ơi, làm nghề này tối nào cũng xỉn chịu không nổi”.

Khách đến bar đâu phải ai cũng biết mặt quản lý, phải khách thường xuyên quản lý mới ló mặt chào hỏi, thân tình hơn nữa được mời rượu, tiếp đãi ân cần. T. quản lý khá lâu năm ở bar Thông Xanh tuy vẫn làm nhưng than thở: “Theo nghề, uống rượu quanh năm suốt tháng kiểu này có nước sanh nghề tử nghiệp sớm quá”.

Với những khách hàng tiềm năng, quản lý muốn giữ khách cũng phải biết điều, lâu lâu tặng anh này, anh kia chai rượu uống cho vui. V. quản lý bar ở Phú Nhuận tiết lộ chiêu giữ khách, chiều khách của mình.

Khách quen đến, làm đôi chai rượu đã say say, V. mới đến cụng ly. Khách chuẩn bị về, V. nài nỉ: “Mấy anh ở lại chơi chút, em còn nửa chai Absolute, nếu không ngại em kêu nhân viên lấy ra uống”. Trước tấm thịnh tình thế, ai nỡ từ chối. Thấy V. ngày nào cũng mời khách, hỏi nhỏ tiền đâu đãi khách hoài.

Chai Absolute thị trường giá cũng 150 nghìn, trong bar giá cho khách lên đến 700 - 850 nghìn tuỳ chỗ. Mãi V. mới tiết lộ bí mật: “Tao làm gì có tiền đãi rượu xịn, chơi hẳn bình 5 lít Vodka Hà Nội, rót lần nửa chai Absolute xịn, khách cuối giờ thằng nào chả say.

Hai loại này say rồi khó phân biệt thiệt giả, đi bar, có rượu uống là vui rồi”. Với chiêu thức độc đáo, đẹp - bền - rẻ của mình, những mối quan hệ với V. ai cũng lộ đầy vẻ hài lòng vì có thằng em biết chơi, biết chiều khách...

“Sếp” bar phải ác

Những bar ế ẩm, chủ đi săn lùng những quản lý tài ba để kéo khách, vì vậy mức lương quản lý bar cũng không phải tầm thường. Thường chủ giao chỉ tiêu cho quản lý, quản lý giao lại chỉ tiêu cho nhân viên, từ đây, chuyện thiện ác nảy sinh.

H xuất thân là gái bar ở Nguyễn Huệ, sau thành quản lý, một bar nhỏ trên đường B.H.T.Q., H. ra những luật lệ cực kỳ hà khắc, nhân viên đứng bàn ăn mặc kỹ quá cũng bị nhắc nhở, đứng với khách không cười vui vẻ bị phạt 50 nghìn. Em nào để khách phật ý, trách móc với quản lý cũng bị phạt.

Ác nhất là khoản bắt các em phải lao động sao cho đủ chỉ tiêu đề ra trong từng tuần hoặc nửa tháng, phải đặt bàn bán sao cho được số chai rượu quy định là 5 chai tối thiểu từ whisky trở lên, nếu không đủ sẽ bị phạt trừ vào lương từ 50 đến 150 nghìn.

Lương nhân viên làm một tháng được 800 - 1,2 triệu, từ khi H. làm quản lý, các khoản bị phạt, bị bóp dần cuối tháng mỗi em nhân viên còn lại chưa đầy 800. Gắn bó với chủ đến mấy, nhân viên cũng đành đi bởi không chịu nổi sức ép từ quản lý. Nhân viên xinh đẹp bỏ đi, quán vắng khách, chủ đành mời H. nghỉ việc, trao chức tổng quản cho một người khác.

Ở bar P. gặp cô nhân viên mới bị khách ép uống rượu, nhấp xong ly đầu, cô em đã xây xẩm, khách khoái chí ép ly thứ 2, nhân viên khóc ròng vì không biết uống.

Ép mãi không được, khách phàn nàn quản lý, cô em nọ bị móc ra hành lang nạt thẳng cẳng: “Không uống sao làm nghề này được, không mai nghỉ việc đi”. Cô em sợ quá, ráng uống, say bí tỉ đến phải khiêng ra taxi bạn đưa về. Hai ngày liền như thế, đến ngày thứ 3 thấy cô em mất dạng.

Theo Lam Phong
Sài Gòn Tiếp Thị