Hà Nội nhìn từ... blog

Một Hà Nội được trích từ nhật ký trên mạng - một trào lưu rất thịnh hành của giới trẻ hiện nay. Đó là một Hà Nội hoàn toàn riêng tư, rất thật và đầy cảm xúc...

Một Hà Nội giản dị...

 

Hà Nội ngày về: Mấy ngày đầu về nhà chắc chắn sẽ không được đi đâu cả, nhưng kiểu gì thì sáng mai cũng phải đi ăn phở cái đã. Bạn nào thích ăn phở Hàng Ngang không nhỉ. Sáng mai 6h15 ở đó nhé (…). Thôi đi ngủ sớm để sáng mai còn dậy đi ăn phở nào. Nhớ nhé, mọi người ai thích ăn phở thì 6h15 tại Hàng Ngang, còn ai thích cà phê buổi sáng thì 7h - 8h tại Café Nhân Hàng Hành nhé! (tran ts blog)

 

Một Hà Nội lãng mạn...

 

Thế là trời đã sang thu rồi, cái nóng nực của ngày hè cũng qua đi, nhưng rồi lại chợt thấy nhơ nhớ những cơn mưa mùa hè. Chưa xa Hà Nội mà đã cảm thấy nhớ mùa thu Hà Nội rồi, nhớ gì ư? Nhớ “cây cơm nguội vàng, cây bàng lá đỏ, nằm kề bên nhau phố xưa nhà cổ, mái ngói thẫm nâu”…

 

Hà Nội bây giờ đẹp hơn, hiện đại hơn so với tưởng tượng của mình qua câu hát, nhưng có lẽ nó không gây nhiều xúc cảm như Hà Nội trong quá khứ.

 

Chưa tới mùa thu mà lòng đã cảm giác nao nao, hình như mùa thu thường khiến cho con người ta buồn và hoài niệm về những gì đã qua. Hoài niệm để rồi nhớ, để rồi tiếc, để rồi buồn vì những cái mà ta đã mất đi vĩnh viễn.

 

Hà Nội nhìn từ... blog  - 1

Ảnh: Jundat's blog

 

Mùa thu, mọi thứ dường như nhoà đi, không có cái gì rõ ràng cả. Ngay cả mình đang nhớ ai còn không biết cơ mà (!). Mình thì chưa bao giờ tự hỏi mình câu đó cả, nhưng cũng nghĩ lung tung, bâng quơ về một cái gì đó, về một ai đó...

 

“Hà Nội mùa thu, đi giữa mọi người, lòng như thầm hỏi tôi đang nhớ ai…”. Hà Nội - nơi mình sinh ra, nơi có những người thân yêu của mình, nơi lưu giữ những kỷ niệm vui hay buồn bởi vậy: “Dù có đi bốn phương trời, lòng vẫn nhớ về Hà Nội...”. (capuccinno)

 

Và một Hà Nội thật khác...

 

Không nhiều câu chữ, không nhiều từ, nhưng dường như lại là cái nhìn đầy đủ và toàn cảnh về Hà Nội qua những bức ảnh…

 

- Bắt đầu - gánh hoa rong, nơi duy nhất có là Hà Nội

 

- Bến sông Hồng với những ngôi nhà trên nước

 

- Phố Hàng Buồm với nét đặc trưng - dây điện chằng chịt

 

- Phan Đình Phùng. Con đường duy nhất có 2 làn cây trên vỉa hè... (Mom)

 

Các blogger - người viết blog thuộc nhiều thành phần xã hội phong phú, không phân biệt giới tính, tuổi tác, trình độ học vấn hay địa vị xã hội.

 

Ngoài những câu chuyện riêng tư, lướt qua các blog của giới trẻ Hà Nội, thấy hình ảnh Hà thành chiếm một phần rất lớn trong tâm trí họ.

 

Có thể chỉ là những suy nghĩ vẩn vơ, những nhận xét chi tiết về một khía cạnh nào đó của thành phố mà họ bắt gặp trong ngày, hay chính là sự gắn bó đời sống thường nhật của họ... và cùng với đó là rất nhiều chia sẻ suy nghĩ của cộng đồng blogger về cùng một chủ đề. Đọc, suy ngẫm và so sánh, rất thú vị…  

 

 Hà Nội của những kẻ ăn thu

 

...Năm nào cũng thế, một bọn lũ lượt thu xếp khăn gói ra. Tự nhiên một năm bảo với người bạn thân, có ra “ăn” Thu không? Thì đúng là ăn thu rồi. Như người ta ăn Tết, ăn rằm... Những kẻ tha hương từng sống ở Hà Nội tìm về ăn thu còn da diết khắc khoải hơn người ta về ăn Tết ấy chứ.

 

Tớ về, lại nhớ đến độ ở trên căn gác nhỏ Phan Huy Ích. Nhớ cái bậc thang gỗ kêu kèn kẹt dưới bước chân khuya. Nhớ dạ hương đêm về vấn vít. Nhớ cây hoa sữa đầu ngõ ở khuôn viên nhà bên rung rinh ngạt ngào. Nhớ sáng sớm chủ nhật phố nhỏ vắng hiu, sương đêm còn rơi rớt. Nhớ tiếng kẻng đổ rác lanh canh...

 

Mỗi người Hà Nội có riêng một quán. Tốt xấu, ngon dở, đắt rẻ, thì cũng kệ, nó như góc nhà của mình rồi. Tớ cũng có một góc trong Hàng Hành.

 

Sáng ra ai ngồi chỗ đó. Đôi khi có phải uống cà phê đâu. Thẫn thờ, uống một khoảnh khắc của đời người đấy chứ. Ăn thu là thế đấy. (mayvodanh)

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 


Theo Hoàng Hoàng
Sài Gòn Tiếp Thị

Dòng sự kiện: Blog, blog, blog...