Ngụ ngôn lương và giá
(Dân trí) - "Ông giá" ít lơ là lắm, chỉ đợi "ông lương" ngo ngoe chuẩn bị ngóc đầu lên là nhảy xổ, đè ngửa, bóp - nặn - móc cho bằng hết thì thôi. Thậm chí, lương chưa tăng đã giá đã nhảy rồi. Nói sai, chết liền!
Theo dự báo thì năm tới lương tối thiểu khối sự nghiệp tăng lên 1,05 triệu đồng tháng. Lương công nhân cũng vừa nhảy lên từ 1,4 - 2 triệu/tháng tùy vùng. Vùng thành thị ăn tiêu nhiều, chơi bời giải trí nhiều, hay tắc đường nên đi lại… tốn xăng hơn. Lương cao hơn. Chí phải, chí phải!
Không cần phải nói cũng biết hai khối này vui như hội. Lại chẳng vui, còng lưng quần quật cả tháng chờ mỗi vào lương. Ăn gian giờ làm việc ngồi buôn dưa lê cũng vì lương thấp; đình công lãn công chẳng vì lương thấp, không đủ ăn thì là vì cái gì?! Tăng lương. Chí phải, chí phải!
Cuộc đua không cân sức giữa lương và giá cả làng biết, cả huyện biết, cả tỉnh biết, cả nước biết. Thứ trưởng Bộ LĐ-TB&XH Phạm Minh Huân đã nói trên báo Dân trí rằng: "Giá và lương chơi trò đuổi bắt". Bác Thứ trưởng thật hài hước và vui tính. Nhưng chỉ đuổi thôi, chứ bắt sao nổi. Bộ Nội vụ vừa phân tích đấy thôi: Mức lương tối thiểu tính theo nhu cầu tối thiểu năm 2011 là 1,4 triệu đồng, còn mức lương tối thiểu thật chỉ 830 nghìn, chỉ bằng 59,3% thôi nhé.
Này cơm, này rau, này thịt, này nước, này rác, này điện, này xăng, này quần, này áo... Đố có cái gì không tăng. Bực nhất là mấy cô em mát-xa, gội đầu đầu ngõ cũng ỡm ờ đòi lên giá. Nhu cầu tối thiểu còn không đủ, sức đâu mà đuổi, có mà đuổi với ma.
5 năm nữa, nhiều đứa trẻ sẽ lớn. Chắc gì làm người lớn đã vui. Trẻ con luôn đúng. Trẻ con có ngụ ngôn. Ngụ ngôn cho người lớn, có không?
Hồng Kỹ