1. Dòng sự kiện:
  2. 70 năm Chiến thắng Điện Biên Phủ

Bảy người con da cam

Bảy người con của bà đều là nạn nhân chất độc da cam, 6 đứa đã chết. Đau đớn tột cùng, bà đã 3 lần tìm đến cái chết nhưng giờ đây bà đã tìm ra lẽ sống...

“Những đứa trẻ nhiễm da cam bị đau đớn 10 lần thì người sinh ra chúng đau đớn, giày vò gấp trăm lần. Chúng tôi sẽ dẫn anh gặp người mẹ bất hạnh này”. Nữ cán bộ Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin tỉnh Đồng Nai nói, rồi dẫn tôi tìm người đàn bà đã 3 lần tự tử vì những đứa con bị nhiễm chất độc da cam của mình. Bà là Đào Thị Kiều (SN 1951), ngụ  tại xã Bình Hòa, huyện Vĩnh Cửu, tỉnh Đồng Nai.

 

Bảy đứa con bất hạnh

 

“Đứa mới lọt lòng 17 ngày đã chết, đứa được 7 tháng rưỡi, đứa 19 tháng, đứa 37 tuổi…”. Bà  Kiều bấm đốt tay tính những đứa con đã chết của mình mà nước mắt chảy dài trên má. Vợ chồng bà sinh được 8 đứa con thì 7 đứa đầu đã nhiễm chất độc quỷ quái của Mỹ, trong đó, 6 đứa đã lần lượt chết. Đứa con gái đầu cũng là đứa duy nhất nhiễm chất độc da cam còn sống. Người con gái này năm nay đã 41 tuổi nhưng chỉ nặng hơn 10 kg, thân hình tong teo với da bọc xương, không biết nói cười, đi đứng, chỉ biết nhìn người xung quanh, ú ớ và khóc.

 

Bảy người con da cam - 1

Bà Đào Thị Kiều và người con gái nhiễm chất độc da cam duy nhất còn lại

 

Lúc tôi đến, bà Kiều đang mải mê nhìn di ảnh đặt trên bàn thờ. Đó là di ảnh người con gái  của bà vừa mới chết. “Tôi giận mình lắm. Nó bị đau  mà tôi vẫn bỏ nó ở nhà để ra ruộng làm. Nó chờ tôi về, nhìn mặt tôi rồi mới chết”- bà Kiều khóc. Bà kể: Hôm đó, khoảng 10 giờ, bà đi làm về rồi ra chuồng cho bò uống nước. Khi trở vào thì phát hiện con gái đã hấp hối. Bà hốt hoảng gọi xe chở con lên bệnh viện. Đi giữa đường, cô con gái trào nước mắt, quơ tay, ôm bà rồi lịm dần. Bà kêu xe tấp vào trạm y tế gần đó, rồi chạy vào gọi nhân viên trạm ra cấp cứu cho con thì nhận được lời xác nhận: “Cháu đã đi rồi!”.

 

Ba lần chết hụt mới tìm ra lẽ sống

 

Bà Kiều sống gần khu vực sân bay Biên Hòa, nơi Mỹ chứa chất độc để đưa lên máy bay mang đi rải. Bà không biết mình nhiễm da cam từ sân bay hay từ chồng. Bà lấy chồng năm 20 tuổi. Chồng bà đi chiến đấu rồi trở về với cây nạng gỗ. Bệnh tật triền miên rồi chồng bà ra đi  vào năm 2004. Khi chết, trong thân thể người cha khốn khổ ấy vẫn còn một viên đạn và 8 mảnh bom chưa kịp lấy ra.

 

Bà Kiều hết làm công nhân mỏ đá, rồi làm lúa, làm thuê mới đủ tiền nuôi các con. Thấy con liên tục chết hoặc sống đời thực vật, bà nghĩ mình và con bị trời đày nên nhiều lần pha thuốc rầy uống để từ giã cuộc đời. “Lần đầu  tôi uống thuốc xong được hàng xóm phát hiện chở vào bệnh viện súc ruột nằm cả tuần. Lần thứ hai vừa bưng tô thuốc nhấp môi thì chồng phát hiện” - bà kể.

 

Trước khi chết, chồng bà còn cứu bà thêm một lần. Bữa đó, chồng bà chuẩn bị đón xe đi xuống miền Tây để làm ăn. Trước khi chồng đi, bà nói bâng quơ với chồng: “Anh mất trước em thì thôi. Nếu anh mất sau thì anh đào cái huyệt giữa mái nhà tôn này chôn 5 mẹ con em. Cái nhà này vợ chồng mình cực khổ lắm mới lợp tôn được. Anh nhớ không, hồi trước mỗi khi trời mưa, vợ chồng mình phải đứng căng bao ni lông hàng giờ để che mưa cho các con nằm khỏi bị tạt!”. Vì nghe vợ nói như vậy, sau khi rời nhà một đoạn, chồng bà thấy không yên lòng nên hối hả quay về đập cửa thì thấy vợ mình đang pha thuốc rầy chuẩn bị cho 5 đứa con bị nhiễm chất độc da cam và mình uống để tự tử. “Anh ấy quỳ xuống nói: Anh lạy em, em và con đừng chết. Tôi buông tô thuốc, nước mắt giàn giụa. Lúc đó, tôi chỉ nghĩ đơn giản con cái và mình dở sống dở chết như vậy thì chết sẽ nhẹ nhàng hơn”- bà kể.

 

Cuộc sống luôn có điều kỳ diệu. Cô con gái út (thứ 8) của vợ chồng bà lại lớn lên với dáng hình bình thường, khỏe mạnh. Đó là Lâm Ngọc Nh., năm nay 22 tuổi. Hôm tôi ghé nhà, thấy Nh. trồng hoa phong lan nở rực một góc sân. Bà Kiều bảo sau khi chồng chết, Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin tỉnh và nhiều mạnh thường quân trong tỉnh đã phụ giúp bà, chăm lo cho Nh. ăn học. Hiện Nh. sắp tốt nghiệp đại học. “Tôi bị bệnh tim không biết sống chết giờ nào. Nhưng tôi không tự tử nữa. Bé Nh. giờ là vinh dự, là lẽ sống của tôi!”- bà nói.

 

Oan nghiệt!

 

Ngay sau khi chồng bà mất, hai đứa con gái bị nhiễm chất độc da cam của bà bị kẻ xấu hãm hiếp. Sự việc đau lòng này được lãnh đạo Hội Nạn nhân chất độc da cam/dioxin Đồng Nai xác nhận. Lãnh đạo xã Bình Hòa, huyện Vĩnh Cửu còn cho biết kẻ đồi bại đó là N.M.T, đã bị bệnh chết trong thời gian thi hành án tù.

 

Bà Kiều kể: “Hôm đó là một ngày của tháng 12/2004. Tôi để hai con gái bại liệt nằm sát nhau rồi ra đồng xịt thuốc trừ sâu cho lúa. Linh cảm có chuyện không lành, chạy về nhà thì sự việc đã rồi...”. Kẻ xấu trốn mất nhưng sau đó bị công an truy lùng và bắt được rồi bị tòa tuyên 14 năm tù.

 

Theo Như Phú

 Người lao động