Kiến thức giới tính:

Khám phá "vùng bắt sóng"

Trong những phút giây "yêu đương", người phụ nữ mong muốn điều gì? Phải chăng chỉ cần được chạm vào một bộ phận nào đó trên cơ thể hay họ muốn được âu yếm trên từng centimet vuông của làn da?

Mỗi cen-ti-mét vuông đều đáng được quan tâm

 

Thời đại Edo (1603 - 1867), xuất hiện nhiều hình ảnh miêu tả tỉ mỉ và sinh động cảnh người phụ nữ bị loài bạch tuộc khổng lồ cưỡng bức. Bức "Giấc mơ của vợ ngư phủ" của họa sĩ Katsushika Hokusai chính là một họa phẩm thuộc dạng tiêu biểu nhất cho chủ đề này.

 

Bức tranh khắc gỗ ra đời năm 1820 này miêu tả một phụ nữ trẻ, đẹp và phồn thực đang cùng một lúc bị hai con bạch tuộc "xâm hại". Cả hai con cuốn riết lấy thân thể của người phụ nữ trẻ. Con nhỏ dùng miệng hôn lên môi cô ta, con lớn dùng miệng xâm nhập vào chỗ kín của cô. Cả hai con đều bộc lộ một vẻ đam mê dâm đãng "rất người".

 

Trong một những bài viết về sở thích tính dục dị thường của dân Nhật và riêng về bức tranh này, nhiều người viết đã dùng một cụm ngôn từ nghiêm khắc để gọi tên nó là: "Chủ đề bệnh hoạn"! Nhưng tạm gác lại một bên quan niệm xã hội về những hành vi đạo đức trong tính dục, người viết cảm thấy người Nhật có lý khi khơi dậy và duy trì chủ đề này trong một thời gian rất dài (và thậm chí còn có ảnh hưởng đến một vài nước phương Tây).

 

Trong "Giấc mơ vợ ngư phủ", nét mặt và thế nằm của người đàn bà không bộc lộ điều gì tương tự như trạng thái "bị cưỡng bức" bởi hai con bạch tuộc. Thậm chí còn rất buông thả, rất đắm đuối, như đã bị "điểm đúng huyệt".

 

Rất có thể, hình ảnh con bạch tuộc với những vô số những cái xúc tu quấn rất chặt, bám rất sâu của nó biểu đạt cho một mong muốn thầm kín nào đó của phụ nữ rằng khi: "yêu đương", mỗi bộ phận trên cơ thể họ, mỗi centimet vuông trên làn da họ đều mong muốn được chạm đến, ôm lấy quấn quýt, chứ không chỉ thỏa mãn ở chỗ "cái trọng điểm".

 

Như vậy, từ "Giấc mơ vợ ngư phủ", người ta có nhiều cách để hiểu và lý giải, có nhiều thái độ để tiếp cận. Nhưng đứng về khía cạnh "ngôn ngữ hai cơ thể", thì ít nhất có thể thống nhất được với nhau một điều: Trên cơ thể con người (không chỉ ở phụ nữ), có rất nhiều "vùng trọng điểm" chứ không chỉ có một và chỉ một mà thôi như những anh và những chị ưa chuộng sự đơn giản và giản dị vẫn tiến hành.

 

"Vùng chiến thuật" ở khắp mọi nơi

 

Có rất nhiều những bộ phận không liên hệ gì đến bộ phận sinh dục nhưng vẫn có khả năng gây kích thích cho cả hai. Nói đến điều này, nam giới thường nghĩ ngay đến hai bộ phận của nữ giới: ngực và mông. Nhưng thực ra, quan trọng nhất vẫn là làn da.

 

Làn da, với sự bao phủ rộng khắp cơ thể, là nơi cho hai cơ thể "giao lưu" với nhau được gần gũi và thân mật nhất. Sự truyền nhiệt lượng của hai làn da trần áp vào nhau luôn làm cho phụ nữ cảm thấy dễ chịu và hạnh phúc, cảm thấy sự tiếp xúc thật toàn vẹn và tin cậy vào nhau hoàn toàn.

 

Trên làn da, dĩ nhiên không phải ở "vùng, miền" nào cũng có giá trị kích thích như nhau. Những vùng da càng non thì càng nhạy cảm; đùi non, dái tai, gáy... đều là những "chiếc cần ăng - ten" sẵn sàng rung lên mỗi khi được chạm đến. Một bộ phận "trọng yếu" nữa vẫn tích cực được khai thác là miệng, bao gồm cả môi, lưỡi mà ví dụ sinh động nhất là sức sáng tạo vô biên của loài người về 1001 kiểu hôn. Tai, lưng, lông, tóc... nếu khéo biết khai thác thì cũng là những "mỏ vàng" cảm xúc.

 

Tuy nhiên, mỗi cá nhân là một cá thể độc lập và duy nhất, với những đặc điểm và sự đáp ứng hết sức riêng biệt. Ví dụ trong văn hóa tính dục của người Nhật Bản, người đàn ông rất sùng bái, rất say mê đôi bàn chân của người đàn bà. Họ có thể vuốt ve, ôm ấp gần như làm tình với đôi bàn chân ấy suốt đêm.

 

Hay như đàn ông phương Tây nói chung, bộ ngực và bộ mông của người đàn bà được tôn vinh đến mức, kích cỡ của chúng gần như quyết định sự tự tin của người phụ nữ, họ làm mọi cách để gia tăng kích thước cho nó, và đến nay phổ biến nhất là bơm ngực, độn mông.

 

Với văn hóa Ấn Độ thì một cái bụng tròn đầy, ấm áp và mềm mại và một cái mông quá khổ "tròn như một hòn đảo" luôn luôn làm cho đàn ông thèm khát và yêu chiều.

 

Với nam giới Việt Nam do suốt bao nhiêu năm qua, đây vẫn được coi là đề tài cấm kỵ nên hầu như không có một cuộc nghiên cứu, điều tra, thăm dò nào để có một số liệu tương đối chính xác và đáng tin cậy. Và có một vài người lẻ tẻ khi được hỏi thì "ngại ngùng" thú nhận, mình "cưng" nhất một bờ vai mịn màng, mảnh mai nhưng vẫn đầy đặn. Người thì bảo có khi họ lên đến đỉnh mà không cần phải quan hệ, chỉ cần "thám hiểm, khai phá" ở bộ ngực của nàng thôi, có người "giản dị" đến mức, với họ làm tình là quan hệ - cho xong để còn ngủ!

 

Nói chung, cho dù nam giới yêu thích đặc biệt bộ phận nào, trên đối tượng của mình và nữ giới sẽ hưởng ứng nhất khi được "dò sóng" ở những đâu như sinh thời bác sĩ Trần Bông Sơn thường nói: "Bản nhạc tấu lên hay hay dở không nằm ở cây đàn, mà do người chơi đàn. Một người chơi đàn giỏi và say mê thật sự, sẽ là người cùng cây đàn của mình tấu lên những cung bậc đa dạng và tuyệt diệu nhất của tình yêu".

 

Theo TTVH&Đàn Ông