Trông cháu không phải là nhiệm vụ của ông bà

(Dân trí) - Rất ít có bậc cha mẹ nào lại không thương con thương cháu, và giúp được con cháu chút nào hay chút ấy là họ vui rồi chứ không phải vì tiền bạc. Vì lẽ này mà nhiều nàng dâu lầm tưởng ông bà trông cháu là chuyện đương nhiên, nhưng thực ra trông cháu không phải nhiệm vụ của ông bà.

Trông cháu không phải là nhiệm vụ của ông bà - 1

Thấy em bức xúc chuyện nhờ mẹ chồng ra trông cháu mà phải trả tiền công, chị cũng có thể thông cảm cho tâm lý của em phần nào. Bởi thông thường con cái cứ hay cho rằng trông cháu là nhiệm vụ của ông bà. Nhưng thực ra không phải như vậy đâu em ạ.

Nếu mẹ chồng em có nhiều tiền, bà suốt ngày đi chơi mà ngại ra trông cháu hay đòi phải trả công mới ra thì em có lý do để bức xúc. Đằng này mẹ chồng em, chồng mất rồi, bản thân bệnh tật lại còn phải nuôi con ăn học. Ở nông thôn, bà con chủ yếu nhìn vào đồng ruộng. Mẹ em không thể làm ruộng thì bà cũng phải xoay xở đủ chiều từ đi rửa bát cho đến trồng trọt chăn nuôi. Bà phải làm nhiều như vậy có lẽ là cũng để không phiền đến vợ chồng em. Giả sử như giờ bà nói bà đau bệnh không làm gì được, vợ chồng em phải có trách nhiệm chăm sóc bà, nuôi em ăn học thì vợ chồng em vẫn phải làm, không thể thoái thác cho ai được.

Người tham việc thì hay tiếc công. Mẹ chồng em tự nhiên đang có việc làm, giờ nghỉ đi trông cháu, dăm bảy tháng sau về chắc chắn người ta đã thuê người khác. Ở quê, kiếm được chân rửa bát tháng hơn hai triệu cũng là khá rồi. Mẹ chồng, vốn cũng là nhìn xa một chút nên cảm thấy lưỡng lự lo lắng. Chồng em nói trả công cho bà khiến bà yên tâm. Dù sao thì em chồng vẫn còn đi học và bà vẫn phải nuôi con chứ, đúng không?

Về phần em, em không muốn mất việc thì phải có người trông con. Em nói nếu trả công cho bà thì em thuê người ngoài khỏe hơn. Nói vậy chứ con em còn nhỏ, thuê người ngoài làm sao yên tâm bằng bà nội được. Cứ coi như số lương em đi làm là để trả công cho bà thì em vẫn còn giữ được công việc để làm mà con cái có bà nội chăm cũng yên tâm. Sau này con cứng cáp hơn tý, con gửi trẻ được thì thôi không phiền bà nữa.

Em cũng không nên tranh cãi với chồng quá nhiều về việc này. Em không còn mẹ nữa, em biết không có mẹ thì thiếu vắng tủi hờn ra sao. Chồng em còn mẹ là may mắn của anh ấy. Em hãy đứng mình vào hoàn cảnh của chồng. Mình thương mẹ mình ra sao, mong muốn có mẹ bao nhiêu thì chồng mình cũng vậy. Chồng em cũng là muốn mẹ ra trông con giúp, đồng thời muốn mẹ yên tâm không lo không đi làm thì không có tiền, một mặt nữa cũng là muốn phụ giúp mẹ một tý. Em cũng đừng nên quá tính toán hẹp hòi, vừa mất tình cảm với mẹ chồng mà chồng em cũng sẽ có cái nhìn khác về em.

Nói gì thì nói, mẹ em thì cần làm việc để có thu nhập, em thì cần người trông con để đi làm. Coi như lúc khó khăn thì mẹ con nhờ cậy giúp đỡ lẫn nhau. Em cứ nghĩ như vậy cho nhẹ nhàng dễ chịu. Thời buổi này kiếm một công việc phù hợp với mình không phải dễ, kiếm được một người mình có thể yên tâm giao con cả ngày càng khó. Thay vì việc em nghĩ trả tiền công cho bà như người dưng thì hãy nghĩ đó là khoản tiền em biếu mẹ chồng hàng tháng chẳng phải tốt hơn sao,

Tiền đúng là quan trọng thật nhưng đừng vì nó mà làm sứt mẻ tình cảm gia đình, vợ chồng. Khó khăn thì rồi sẽ dần qua thôi, còn tình cảm mà có sứt mẻ thì khó gây dựng lại lắm.

Phản hồi của độc giả Thùy Mai

Mời bạn tham gia bình luận gỡ rối cho các bài viết trong chuyên mục "Chuyện của tôi" bằng cách nhập "Nội dung bình luận" phía cuối bài và ấn nút "Gửi bình luận". Các bình luận thú vị, có giá trị sẽ được chọn đăng trên chuyên mục Tình yêu - Giới tính và nhận nhuận bút từ Tòa soạn. Trân trọng!