Nỗi lòng bà vợ mang tiếng ghê gớm

(Dân trí) - Ngày nghỉ cuối tuần, mẹ con được buổi ôm nhau, vợ chồng được ít phút thư giãn vậy mà anh coi thường em quá, coi em không bằng người dưng. Sao anh đưa khách về mà chẳng nói trước với em một câu?

Nỗi lòng bà vợ mang tiếng ghê gớm



Họ ào đến vứt oạch con cá quả to ở trong bếp. Lần trước một bác đến cũng mang theo hai con vịt, một người khác quẳng thêm con nữa, tưởng thế là xong nhiệm vụ nên điềm nhiên bỏ đi, đến bữa mới quay lại, hay thật đấy! Làm như việc còn lại là của gia chủ, trong khi em thì bận con mọn, xoay thế nào kịp?

Một tháng có đến bốn buổi tụ tập chủ nhật thì ai chịu đựng nổi hả giời? Ngồi với nhau thì toàn nói xấu vợ, coi vợ bạn ngồi đấy chả là cái quái gì, xem thường người khác người ta mới khinh lại cho. Cả thói cờ bạc, thì càng không thể ưa nổi.

Lần này em bực bội dắt con về nhà ngoại gần đó nghỉ ngơi, kệ mọi người tự do muốn làm gì thì làm. Để rồi buổi trưa sốt ruột về, thấy cổng khóa im ỉm, gọi mãi anh mới nhìn ngó, rồi tận năm phút sau mới ra mở cổng, do còn bận tẩu tán “tang vật” cho cuộc sát phạt, đủ bộ sậu cho chiếu bài quá rồi. Em biết thừa, khi vào đến nơi phát hiện một con bài vẫn thò dưới chiếu, liền bực bội chìa ví cho anh xem, bảo anh đánh nốt đi, đánh hết đi, để cả nhà còn treo mõm lên.

Em chỉ nói chồng mình, chẳng buồn đếm xỉa đến những người còn lại. Song họ cũng biết đường cúp đuôi lủi đi mất, em hiểu phen này anh sẽ bẽ bàng, sượng mặt, sẽ bục hết cả sỹ diện, mất hết cả sang nhờ vợ, nhưng em đành phải thế thôi. “Bụt trên tòa, gà nào mổ mắt”, tử tế ra thì ai thèm động vào làm gì, hai nữa thuốc đắng mới dã được tật, em cũng chẳng mong họ sẽ quay lại đây, còn em mà phát hiện anh vẫn “máu mê” ngựa quen đường cũ thì coi chừng.

Bao lần em nói rồi, anh em chơi với nhau, tiền thằng này dốc vào túi thằng kia, để vợ con nó đói há mồm, thì thử hỏi có sung sướng không?Vả lại, họ đều đã có nhà cửa đề huề còn mình vẫn nhếch nhác đi thuê nhà, có thấy vui vẻ, yên tâm không?

Nhiều vụ anh khiến em chết đứng vì bị động, đã góp ý nhẹ nhàng mà anh đâu thèm nghe, luôn giao du toàn những thành phần cá biệt, lêu lổng, chẳng nhà nào thèm tiếp, cứ thấy người khác dễ lợi dụng là lao đến. Đây không phải cái chợ nhé, ai mà hầu mãi được?

Để họ tự làm thì cũng vẫn phải đi đằng sau dọn. Bát đũa khi thì cá tanh, khi thì thịt chó hôi, không chịu được vẫn phải ấm ức vác đi rửa lại, rồi còn cọ nhà cọ cửa, bếp núc tanh bành. Thu xếp đến hết hơi, cả ngày mới xong.

Chuyện đến tai em rồi đấy, nhiều kẻ chê em đanh đá, tinh tướng, coi chồng và bạn chồng chẳng ra gì. Nhưng, nói thật những ngữ bạn ấy vắng cũng chả tiếc, còn anh cứ cố tình thì em đây cũng không hối. Tùy anh, muốn sướng thì khó chứ thích khổ thì khó gì.

Em giải tán đám bạn anh rồi đấy, nếu anh muốn giải tán nốt mụ vợ ghê gớm này thì cứ việc, em đang chờ động thái mới đây. Lành làm gáo vỡ làm môi, lôi thôi làm thìa, không thì sắm cái mới.

Hương Thuỳ