Lý trí mất ngủ

(Dân trí) - Việt chính là tên khiến Như chưng hửng, cộng nóng mặt và vô số cảm xúc khi ném vào Như câu: “Là đồng nghiệp chứ ai chị em gì với nhà bà” khi nghe Như xưng chị. Mãi sau này Như mới hay, dù biết kém Như đến ba tuổi, Việt vẫn cứ “chấm” cô từ lúc thấy cô bé trẻ trung, xinh xắn phỏng vấn xin vào công ty.

 

Lý trí mất ngủ - 1

Bao phen khác Như bị Việt “bổ” thẳng thừng trong công việc, hẳn là để gây sự chú ý, kể cũng hơi hận, nhưng trong lòng Như sự khâm phục Việt vẫn át được hết. Đương nhiên rồi, một gã trẻ trai như thế, mới ra trường dăm năm đã có chỗ đứng đáng kể, cùng vài ý tưởng lớn có, bé có về trò chơi, giải trí online được triển khai rộng khắp công ty, khiến người đầu hai thứ tóc cũng phải xuýt xoa chứ đâu riêng gì Như.

Trong việc chung Việt khiến ai cũng phải trầm trồ bằng sự nhạy bén, sáng tạo và thông minh. Còn trong thường nhật, những cuộc tụ tập giữa bạn bè thì Việt vẫn nổi bật bằng sự hài hước ít người có.

Việt luôn khiến người khác phì cười về khả năng ứng đối và xử thế các tình huống bất ngờ, dưới đôi mắt lạc quan ấy chẳng gì có thể là rào cản ngăn bước… Không những thế Việt còn rất đẹp trai, song với lũ bạn của Như, Việt chỉ là trẻ ranh, nên chúng luôn tìm cách bới ra.

Như có dáng người dong dỏng cao, nhỏ nhắn, da trắng nên nhìn trẻ hơn tuổi thật khá nhiều, khi Như đứng cùng Việt ai cũng khen đẹp đôi. Ban đầu Như khó chịu vì nghĩ mọi người đang châm chọc, chê Như già, trong khi đó Việt thì lạc quan, làm bộ bĩu môi: “Bà ấy cứ cậy trẻ như học sinh cấp ba nên kiêu chả chịu lấy chồng”, khiến Như tủm tỉm suốt.

Nhớ lần trong câu chuyện phiếm, Như đùa với các bạn: “Ba mốt tuổi không một ai theo đuổi”, Việt đỡ lời luôn: “Thì giống tôi, đi đâu cũng toàn bị đuổi chứ chả có đứa nào nó theo”.

Như phì cười thấy cậu chàng này sao mà hài hước quá thế. Cứ thế, dần dần Như thấy rung động, nhưng rào cản, cái rào cản về tuổi tác, về suy nghĩ, khiến Như e dè không dám có động tĩnh gì, thể hiện ra ngoài. Kể cả lần cả nhóm đi chơi và Việt đưa cô về, sau một hồi loanh quanh mãi Việt mới lấy hết sức bình sinh, nói vội cho Như nghe, rằng chính cô là nguồn cảm hứng, đồng thời là người đã chắp cánh cho dự án mới nhất vừa mang về thành công cho anh…

Về đến phòng mà Như vẫn như nghe lòng mình xốn xang, xúc động. Có ai ngờ, cái kẻ nhí nhố hay đùa ấy lại già đời một cách “dại dột” đến vậy.

Đứa em trai nhìn thấy Như tủm tỉm ngắm nghía cái dây hôm Việt đi chùa mua tặng thì quay sang “cà khịa”: “Chả hiểu sao chị lại thích được đứa kém cả tuổi em mình”.

Như vẫn chỉ im lặng chẳng muốn nghĩ ngợi nhiều làm gì, cô rồi tự nhủ, “Kệ thôi, việc gì đến sẽ đến”. Chả có câu một khi trái tim lên tiếng thì lý trí phải lặng câm là gì.

Bởi đã hơn một lần, hẹn hò với những người hơn tuổi điềm đạm, đĩnh đạc, Như toàn thấy sự khô khan và chỉ nhớ đến kẻ “nhố nhăng” lúc nào cũng khiến mình vui và làm mình cười. Kẻ bất kể ở đâu cũng đùa được: “Hay để xem chỗ nào có lợi thì mình cắm răng vào vậy nhé!”, “Căn bệnh đẹp trai kinh niên của tôi chạy vạy, chữa trị mãi giờ mới thuyên giảm được chút”…

Hôm nay lý trí của Như lại được phen mất ngủ, cô đang mong trời mau sáng để gặp người ta.

TSL

 

Lý trí mất ngủ - 2